Mộng Viện chỉ nhìn anh, không có ý định nhận lấy.
“Cầm đi, cô trông ba lô hộ tôi, lát nữa tôi sẽ phải lên sân khấu.”
“Ừm.” Hai tay của cô không nghe lời mà vươn ra, cố gắng đỡ chiếc ba lô thật to, ôm một đống đồ vào lòng.
Cố Tinh Hà mở gói khăn giấy nhỏ, rút một tờ khăn giấy cẩn thận lau sạch ghế ngồi rồi mới nói với cô: “Được rồi, cô ngồi xuống trước đi, nhất định phải chú ý lắng nghe thông báo trên loa phát thanh đấy nhé.”
Sau đó, anh cầm tờ khăn giấy bẩn kia rời đi.
Nhìn bóng lưng của anh, Mộng Viện bỗng cảm thấy người này cũng không đáng ghét như mình nghĩ.
Cô không ngờ, tiết mục của Cố Tinh Hà lại là biểu diễn kỹ xảo màu mè của bóng rổ.
Anh đứng bên cạnh người dẫn chương trình, thế mà còn cao hơn người dẫn chương trình đẹp trai cao to hơn mười phân. Lúc bình thường thì không cảm thấy anh đẹp trai chỗ nào nhưng bây giờ so sánh với người khác, Mộng Viện mới nhận ra, thực tế Cố Tinh Hà có khuôn mặt rất sắc sảo, nhất là nhìn từ góc độ của cô sẽ thấy góc nghiêng của anh đẹp trai đến nỗi không có khuyết điểm.
Một chuỗi động tác của Cố Tinh Hà vừa thành thạo vừa lưu loát, quả bóng rổ sặc sỡ trong tay anh liên tục biến hóa khôn lường, dẫn đến các cô gái dưới khán đài liên tục gào thét.
Có nhất thiết phải tâng bốc đến mức này không? Cứ như thể chưa từng được xem kỹ xảo bóng rổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-ha-ruc-ro-vao-trong-giac-mong/3489393/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.