“Chúng ta cùng nhau ăn bữa sáng nhé?”
Mặc dù nhớ lại chuyện lần trước thì hơi xấu hổ nhưng Mộng Viện vẫn dồn hết dũng khí mời Hạ Thanh Hàn.
Anh ta mỉm cười đồng ý: “Đi thôi, anh cảm thấy hơi đói rồi.”
Hai người vừa ngồi vào bàn thì có cảm giác như một cơn gió lướt qua sau lưng, còn chưa kịp hoàn hồn thì một người đã ngồi xuống ngay bên cạnh Mộng Viện.
“Thanh Hàn, may mà gặp được cậu, cậu mời tôi ăn sáng đi, tôi ra ngoài gấp quá nên không mang di động với tiền.”
Người nọ vừa nói xong câu này thì mới chợt nhận ra còn có một người ngồi bên cạnh mình.
Nhìn Mộng Viện, anh gật đầu chào hỏi một cách khách sáo: “Chào buổi sáng.”
Thái độ rất khách sáo, rất xa lạ, hoàn toàn không giống như người đã từng gặp mặt mấy lần.
Sao lại là Cố Tinh Hà?
Mộng Viện kìm nén sự bất mãn trong lòng, các cụ có câu đánh kẻ chạy đi chứ không ai đánh người chạy lại, trước mặt đàn anh, dù gì đi nữa cô cũng phải mỉm cười chào đón người này mới được.
“Phải rồi, chín giờ sáng nay, ở sân vận động thành phố sẽ tổ chức lễ khai mạc để tiến hành rút thăm cho giải đấu bóng rổ các trường đại học sắp được tổ chức vào tháng 10, cần chúng ta đến dự một lát.”
“Cậu dẫn theo thành viên ban thể thao đi dự là được.”
“Họ đều đi tập huấn hết rồi, còn một người bị thương ở chân đang nằm viện. Tôi còn show
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-ha-ruc-ro-vao-trong-giac-mong/3489392/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.