Mười giờ sáng mới có lịch học, các nữ sinh trong phòng ngủ đều không có ý định dậy sớm.
Mộng Viện vẫn thức giấc đúng giờ như mọi ngày, nằm trên giường lăn qua lăn lại một lát mà vẫn không ngủ được, thế là cô rón rén đứng dậy thay quần áo.
Cô đi một vòng lớn quanh sân thể dục, trán hơi đổ mồ hôi. Sau đó cảm thấy hơi đói bụng, cô bèn rời khỏi trường từ cổng nhỏ, đến phố ăn vặt sau trường để mua bánh bao.
Cô vừa gắp một chiếc bánh bao nóng hổi thì một giọng nói quen thuộc truyền đến từ bên cạnh: “Chào buổi sáng.”
Cô quay đầu nhìn bên cạnh, chỉ thấy Hạ Thanh Hàn đang mỉm cười với mình, nhìn cách ăn mặc thì hẳn là vừa từ sân bóng đi thẳng ra đây, trên tóc vẫn còn vương mấy giọt mồ hôi trong veo.
Mộng Viện ngơ ngác, nhanh chóng trả lời một câu: “Chào buổi sáng.”
Nhưng cô vừa há miệng thì miếng bánh bao mới cắn đã rơi ra khỏi miệng, xẹt qua vạt áo trước ngực cô, lướt qua làn váy, rơi cái bụp bên chân cô. Cô cúi đầu nhìn thì thấy vạt áo trước ngực đã bị dính đầy dầu mỡ của bánh bao, để lại dấu vết cực kỳ chói mắt trên chiếc váy màu trắng.
Quả thật xấu hổ gần chết.
Hạ Thanh Hàn bật cười, rút hai tờ khăn giấy trên bàn bên cạnh đưa cho cô. Cô quay lưng né tránh ánh mắt của mọi người, vừa lau vết dầu vừa phàn nàn mình ngốc chết đi được.
“Anh đã nhận được kế hoạch của ban học tập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-ha-ruc-ro-vao-trong-giac-mong/3489386/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.