ED: Han
"Cái kia...Cái kia chẳng lẽ không thể....Không thể đào ra sao?" Nàng lắp bắp mà đem suy đoán của chính mình nói ra.
Ánh mắt Tề Trạm ái muội, vươn ngón tay vuốt ve cánh môi kiều mềm của nàng: "Húc Nhi đã lãng phí rất nhiều long tinh đó, bên trong toàn là hạt giống để sinh bảo bảo thôi."
Lan Húc cúi đầu vặn ngón tay ngập ngừng nói không nên lời, qua một hồi lâu mới bất chấp tất cả véo cánh tay rắn chắc của hắn: "Thiếp căn bản là không biết nha, chàng cũng không có nói."
Tề Trạm cười thầm một trận, thấy khuôn mặt nhỏ của nàng thật sự đỏ bừng đến đáng thương, rốt cuộc không dám đem tiểu cô nương chọc đến nóng nảy, liền vươn cánh tay ra đem kiều nhân nhi mềm mại ôm tới trong lồng ngực trấn an.
"Vốn là muốn chờ tới sang năm mới nói với nàng chuyện này, kỳ thật ta không vội." Tề Trạm hôn nhẹ lên trán Lan Húc, biểu tình khôi phục lại sự nghiêm túc: "Nàng cũng không cần lo lắng."
Thật ra hắn còn có một việc chưa nói, khi hai người thân mật hắn đều tận lực tránh làm vào những ngày dễ thụ thai, chính là vì không hi vọng nàng tuổi nhỏ ngây thơ mờ mịt, hoàn toàn không có chuẩn bị tâm lý đã bị bức phải làm mẫu thân. Mỗi khi nghĩ đến nàng vốn là nên ở dưới sự yêu thương cưng chiều của cha mẹ lại ương bướng phản cố mà gả cho hắn, trong lòng hắn liền mềm như nước, chỉ muốn đem nàng sủng nịch trân quý, luôn sợ làm nàng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dung-xuan-sam-mong/3254462/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.