Chương trước
Chương sau
ED: Han

"Cái kia...Cái kia chẳng lẽ không thể....Không thể đào ra sao?" Nàng lắp bắp mà đem suy đoán của chính mình nói ra.

Ánh mắt Tề Trạm ái muội, vươn ngón tay vuốt ve cánh môi kiều mềm của nàng: "Húc Nhi đã lãng phí rất nhiều long tinh đó, bên trong toàn là hạt giống để sinh bảo bảo thôi."

Lan Húc cúi đầu vặn ngón tay ngập ngừng nói không nên lời, qua một hồi lâu mới bất chấp tất cả véo cánh tay rắn chắc của hắn: "Thiếp căn bản là không biết nha, chàng cũng không có nói."

Tề Trạm cười thầm một trận, thấy khuôn mặt nhỏ của nàng thật sự đỏ bừng đến đáng thương, rốt cuộc không dám đem tiểu cô nương chọc đến nóng nảy, liền vươn cánh tay ra đem kiều nhân nhi mềm mại ôm tới trong lồng ngực trấn an.

"Vốn là muốn chờ tới sang năm mới nói với nàng chuyện này, kỳ thật ta không vội." Tề Trạm hôn nhẹ lên trán Lan Húc, biểu tình khôi phục lại sự nghiêm túc: "Nàng cũng không cần lo lắng."

Thật ra hắn còn có một việc chưa nói, khi hai người thân mật hắn đều tận lực tránh làm vào những ngày dễ thụ thai, chính là vì không hi vọng nàng tuổi nhỏ ngây thơ mờ mịt, hoàn toàn không có chuẩn bị tâm lý đã bị bức phải làm mẫu thân. Mỗi khi nghĩ đến nàng vốn là nên ở dưới sự yêu thương cưng chiều của cha mẹ lại ương bướng phản cố mà gả cho hắn, trong lòng hắn liền mềm như nước, chỉ muốn đem nàng sủng nịch trân quý, luôn sợ làm nàng phải chịu ủy khuất.

"Không cần chờ tới sang năm được không, thiếp thật sự muốn nhanh chóng có một hài tử lớn lên giống chàng." Con ngươi Lan Húc trong trẻo có thần, tràn đầy mong đợi mà nhìn hắn: "Nhất định bảo bảo sẽ thực đáng yêu."

Tề Trạm yên lặng nhìn chăm chú vào nàng thật lâu, cuối cùng gật đầu: "Được."

Nàng cao hứng mà nhón mũi chân hôn lên môi hắn, Tề Trạm thuận thế đem môi nàng mút trụ, môi lưỡi hai người dây dưa giao hòa, trong tẩm điện dần dần vang lên những âm thanh ái muội, hơi thở nóng bỏng tình dục tràn ngập bốn phía.

Xiêm y rơi xuống từng kiện, hắn rút trâm cài của nàng ra, mái tóc mềm mại liền tung xuống đáp ở trên ngực nhũ trắng nõn, cảnh trí phong lưu nửa khép nửa lộ, giữa sự mị hoặc lại mang theo vài phần xinh xắn thiên chân, thanh âm của hắn cũng trở nên trầm khàn: "Húc Nhi thật đẹp."

Nàng mặt mũi hồng thấu để mặc hắn vê lộng liếm mút nhũ phong no đủ, cúi đầu ngượng ngùng nhìn hai bàn tay to của hắn xoa nắn hai bầu ngực, từng cái từng cái hướng trung gian xô đẩy vuốt ve, nhũ mương trắng mềm câu nhân áp thành một đường rãnh hẹp, hắn vươn đầu lưỡi ướt nóng hoạt động qua lại ở khe hở đó, đem nàng liếm hút đến tinh tế yêu kiều rên rỉ ra tiềng: "Ân....aa....."

Tề Trạm giữ chặt eo nàng, dùng một chút lực liền đem nàng ôm ngồi lên trên bàn, ngón tay áp lên quả hồng anh nhỏ trên nhũ phong, ấn nó lún vào bên trong nhũ thịt trắng mềm, trái phải xoay vòng, nhẹ nhàng ma sát, hai luồng thịt nhũ đẫy đà như từng cơn sóng lắc lư lay động.

Nàng bị xoa đến hừ nhẹ ra tiếng: "Ngứa.....Không cần....." Vòng eo tế nhuyễn vặn xoắn muốn tránh khỏi loại tra tấn này. Hắn sao có thể chịu bỏ ra, chỉ hơi buông lỏng ngón tay nhưng ngay sau đó lại ở trên đầu vú phấn nộn thở nhẹ một hơi: "Núm vú nhỏ cứng lên rồi."

Thân thể mềm mại bị xấu hổ đến run rẩy, đùi ngọc thon dài kẹp chặt, khó nhịn mà ma sát cho nhau, Lan Húc cắn môi dùng ánh mắt cầu xin nhìn hắn, hắn liền cười nhẹ một tiếng, mở rộng chân nhỏ không an phận của nàng ra, đầu lưỡi tức tốc liếm lên hoa huyệt kiều nộn.

"A!" Nàng nhịn không được hét lên chói tai, đôi tay để ra sau chống ở trên mặt bàn, ngón tay gắt gao niết bàn duyên, hai đùi căng thẳng.

Đầu lưỡi linh hoạt của hắn đầu tiên là đem toàn bộ huyệt khẩu trắng nõn no đủ trên dưới liếm láp một phen, chân tâm chảy ra mật dịch bị đầu lưỡi cuốn lộng khiến toàn bộ nơi tư mật đều phủ lên ánh nước trong suốt. Sau đó hắn đẩy ra hai cánh hoa rụt rè, đôi môi áp lên tiểu trân châu mẫn cảm nhất, dùng mặt lưỡi thô ráp hung hăng mà nghiền ma.

"A....Đủ rồi....Ưm....Không cần liếm nơi đó....." Nàng bị kích thích đến rên rỉ không ngừng, mông nhỏ đong đưa muốn lùi ra sau, đáng tiếc bắp đùi lại bị hai tay hắn giữ chặt, chạy không thoát được. Tra tấn tiểu châu nhi đủ rồi hắn lại dùng hàm răng khẽ cắn lấy hai cánh hoa hồng nộn, đem nó kéo ra ngoài. Hai cánh hoa môi mềm mịn nào có thể chịu được đối đãi như vậy, nước mắt nàng đều mau chóng bị ép ra tới, chỉ có thể dùng hàm răng cắn môi cố gắng nín lại.

Môi lưỡi nóng bỏng vẫn không ngừng ngậm lấy huyệt khẩu của nàng triền lộng, mật dịch cuồn cuộn róc rách chảy ra không ngừng lại bị hắn liếm đi, cái này giống như là đang dùng tiểu huyệt kia cùng hắn hôn môi, từng tiếng "tư lưu tư lưu" vang đến tai nàng như được phóng đại lên nhiều lần khiến nàng cảm thấy thẹn thùng không thôi.

Tề Trạm dùng đầu lưỡi từng chút từng chút áp lên mị thịt nơi huyệt nội, tiểu huyệt không biết đủ mà cấp tốc co rút lại, cơ hồ muốn đem đầu lưỡi kẹp lấy. Nàng rốt cuộc chịu không nổi mà kiều khóc lên: "Không cần như vậy.....Cho thiếp....Khó chịu..."

Hắn cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, môi mỏng một mảnh ướt át, mặt nàng hồng đến không dám nhìn nhiều, lại bị hắn nâng lên khuôn mặt nhỏ, hung hăng hôn lên môi nàng: "Nước của bảo bối nhi thực ngọt."

Nàng nếm được một mảnh trơn trượt ướt át, bị đầu lưỡi của hắn xô đẩy nuốt xuống, nghĩ đến là hương vị của chính mình, Lan Húc liền xấu hổ đến mức thân mình càng thêm khô nóng.

Nàng bị nóng ngứa hư không trên người tra tấn thiêu đốt đến quả tim cũng run run, đầu óc mê muội mà đem tay nhỏ tế bạch duỗi đến cự long đã sớm cao thẳng nơi hạ thân hắn, dường như là cầu xin mà qua lại vuốt ve.

Hắn gầm nhẹ lên một câu mơ hồ không rõ: "Tiểu yêu tinh tra tấn người." Nói lời liền nhanh chóng banh ra huyệt khẩu của nàng, dùng sức đem côn thịt to cứng đưa vào trong cơ thể nàng.

Nàng hô nhỏ một tiếng, cuối cùng cũng được như ước nguyện, cự vật cứng rắn lấp đầy hoa huyệt hư không, no trướng đến mức không lưu lại một khe hở. Mị thịt kiều nộn nhiệt tình mà mút lấy côn thịt đang xâm lấn, tiết ra dâm thủy ẩm ướt dẫn nó rong ruổi.

Hắn hẹp mông đưa đẩy ra vào, dùng tốc độ nàng yêu thích tới cùng nàng giao hoan, môi lưỡi cũng không ngừng dây dưa nóng bỏng với nàng. Lan Húc thấp giọng rên rỉ, trong mắt phủ lên ánh nước ướt đẫm mờ mịt, đôi tay vô thức ở sau lưng hắn khẽ vuốt. Đầu ngón tay mềm nhỏ xẹt qua cơ bắp cứng rắn của hắn, khiến cho hắn run rẩy một trận, eo hông không khỏi càng thêm dùng sức.

Nàng bỗng nhiên bị cắm sâu liền rên rỉ ra tiếng, tiếng kêu kia ngữ khí mềm mại kéo dài kiều diễm mười phần câu hắn trong lòng nổi lên nhiệt huyết nóng bỏng không thôi, cái này giống như là đổ dầu vào lửa, động tác thao lộng của hắn không hề dự liệu được mà kích cuồng lên, trên côn thịt thô trướng phồng lên mấy đạo gân xanh hung ác cọ vào thịt huyệt kiều mị khiến vách động mềm mại co dãn liền co rút lại. Tề Trạm thoải mái đến gầm nhẹ, tiếng nói trầm thấp sung sướng phảng phất như hùng sư săn thú được thỏa mãn: "Húc Nhi, tiểu huyệt nàng lại cắn ta, cắn thật giỏi, lại chặt hơn chút nữa."

Vừa nói đôi tay lại vừa vuốt ve mông nhỏ non mịn co dãn của nàng, hung ác cuồng mãnh đâm cắm một trận, nàng "ưm" ra tiếng, đột nhiên căng thẳng thân mình, bị hắn thao lộng đến đỉnh sóng cao trào. Lan Húc bị khoái cảm tê dại làm cho mất hồn, thật vất vả mới ở giữa trận thao làm không ngừng nghỉ của hắn tụ trở về, ánh mắt mê mang mà liếm triền môi lưỡi hắn, bộ dáng ngoan ngoãn đáng thương này chung quy đã chọc hắn mềm lòng, đổi thành tiếu tấu chín nông một sâu, đỉnh lộng đến mức nàng sung sướng kêu lên "hừ hừ".

Động tác cắm nông chỉ từ từ mà ở huyệt nội rong ruổi, rồi đến một phát cắm sâu kia liền đem côn thịt thô dài rút ra ngoài đến khi chỉ chừa quy đầu còn ở tại huyệt khẩu lại mãnh liệt mà thọc cắm nguyên cây trở về, mỗi lúc như vậy nàng đều không tự chủ được mà đem huyệt khẩu chật hẹp càng thêm co rút, lại dùng thịt huyệt ướt mềm liếm láp ngậm hút cự long hung mãnh.

Cứ như thế thọc vào rút ra đến mấy trăm cái, nàng đã trải qua không đếm được bao nhiêu đỉnh núi khoái cảm, thân mình kiều nộn chung quy vĩnh viễn cũng không chịu nổi nhu cầu của hắn, mềm nhũn thành nước bị hắn chặt chẽ ôm ở trong ngực tùy ý nhấm nháp. Bỗng nhiên một trận nhiệt lưu nóng bỏng bắn nhanh vào sâu trong cơ thể, cả người nàng bị bắn đến run run một trận, tế bạch bụng nhỏ kia dùng mắt thường cũng có thể thấy được đã hơi hơi phồng lên.

Phóng thích qua đi côn thịt thô tráng vẫn cứ kỹ càng mà lấp đầy tiểu huyệt nàng, Tề Trạm ngậm lấy vành tai nhỏ của nàng, ở trong dư vị tình dục mãnh liệt dùng tiếng nói khàn khàn trầm thấp mà quanh quẩn ở bên tai nàng: " Phu quân bắn cho nàng, phải giữ cho tốt nha, tiểu tâm can."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.