Nụ hôn ướt át mang hương bạc hà nhẹ nhàng khoan khoái, Hạng Khả nhất thời không kịp phản ứng, còn bận suy nghĩ xem phải chăng đây là mùi nước súc miệng của Trình Chinh Yến mà lão Lưu kể.
Gò má chạm vào khóa kéo áo phao của Trình Chinh Yến, Hạng Khả mơ màng túm lấy áo len anh đang mặc. Cậu lạnh đến mức rụt cổ khẽ rên một tiếng. Sau lưng bỗng dưng bị ôm thật chặt, tới nỗi Hạng Khả cảm giác sắp bị nhấc bổng đến nơi. Cậu theo bản năng khép hờ hai mắt, kiễng chân tựa vào lồng ngực Trình Chinh Yến.
Động tác này khiến Trình Chinh Yến vội hé mắt xem, cái nhìn chạm tới đôi mắt ẩn dưới hàng mi dài cong vút kia. Sống lưng Hạng Khả tê rần chẳng rõ nguyên do. Nhưng chẳng mấy chốc nụ hôn ngày lúc càng nóng bỏng khiến tâm trí cậu không còn tỉnh táo.
Môi bị mút mạnh, đầu lưỡi cũng bị chơi đùa run rẩy, chóp mũi cao thẳng của Trình Chinh Yến đôi khi áp lên mặt cậu, lạnh ngắt, thế nhưng hơi thở lại nóng rực như lửa cháy. Đối với Hạng Khả, đây là một hành động thân mật vô cùng xa lạ, cứ như sức lực theo từng hơi thở đều dồn lên mặt, rồi sức lực ấy lại bị người khác cướp đi từ trong khoang miệng, mang theo âm thanh nhớp nháp. Hạng Khả bỗng nhiên hoảng hốt, đôi chân cậu bắt đầu run rẩy, giờ trong đầu cậu chỉ biết Trình Chinh Yến đang ôm lấy mình. Mùi nước hoa hòa cùng mùi nước súc miệng nhẹ nhàng khoan khoái, nào ai có thể chống lại hương vị mạnh mẽ ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dich/1319223/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.