*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hạng Khả sợ tới nỗi xém tè ra quần.
Thật ra, lúc nhận diễn phim này cậu đã sẵn sàng tư tưởng “hy sinh vì nghệ thuật” rồi. Ấy nhưng thứ nhất cậu không ngờ rằng bạn diễn là Trình Chinh Yến, thứ hai đây mới là ngày đầu tiên chính thức bấm máy thôi mờ!
Ngay cả miệng Trình Chinh Yến “rau mùi” hay không cậu cũng chẳng biết!
Nhai nuốt chậm rì hết ổ bánh mì cậu bèn cấp tốc tìm đến quân sư quạt mo Quách Giai Kỳ. Cô nàng đang dùng bữa tồi. Sau khi nghe cậu giãi bày âu lo vĩ đại thì câm nín không nói nên lời, tận mấy phút sau mới tìm lại được IQ:
– … Không thể nào.
Hạng Khả ngoái nhìn thoáng qua, Trình Chinh Yến đang cầm một chiếc ly giấy đứng dựa cửa lều ngắm tuyết. Anh khoác một chiếc áo phao đen dài được thiết kế đặc biệt, toàn thân như đang tỏa sáng thu hút mọi sự chú ý. Hạng Khả nhét một viên kẹo vào miệng, ao ước ghen tỵ đều tăng:
– Ngộ nhỡ thì sao.
Quách Giai Kỳ vạn bất đắc dĩ bèn tìm lão Lưu cứu viện, lão Lưu lập tức xì ra thông tin tình báo tự mình thu hoạch đầy vẻ đáng tin:
– Hồi trước anh từng hợp tác với Trình Chinh Yến, tên này mắc bệnh sạch sẽ, trước khi diễn lúc nào cũng phải dùng nước súc miệng, ngay cả áo phao cũng không bao giờ mặc hai ngày liền, vấn đề vệ sinh chú cứ yên tâm đi. Mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dich/1319222/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.