Diêm Thu Trì khẩn trương liếm môi một cái, nhưng lại đột nhiên nghĩ đến việc mình vừa mới hôn Thẩm Kim Đài, cả người nóng hổi, nói: “Ngủ ngon.”
Một tiếng “ngủ ngon” này, giọng nói thay đổi, có hơi khàn khàn căng chặt.
Thẩm Kim Đài thấy Diêm Thu Trì sắp đi, bắt lại cánh tay hắn.
Ngay vào lúc này, Thẩm tiểu muội đột nhiên hô lên: “Anh! “
Cậu chợt buông lỏng tay ra.
Diêm Thu Trì nhìn cậu, con ngươi gần như cũng rung động, đôi mắt đỏ bừng, khẩn trương và hưng phấn viết trên mặt, cười một chút về phía cậu, cảm giác hưng phấn của hắn lay đến Thẩm Kim Đài, Thẩm Kim Đài đưa tay đẩy ra.
Cậu phát hiện cậu cũng không biết phải phản ứng như thế nào, trong đầu óc đều trống không.
Quá đột nhiên rồi.
A a a a.
Đóng cửa lại, cậu vừa nghĩ, cậu không chấp nhận lời tỏ tình của Diêm Thu Trì, tại sao lại bị hôn?
Vậy vừa rồi sao cậu không lên tiếng, là ngầm đón nhận sao? Cậu không tiếp nhận, cậu không! Chẳng qua là cậu nhất thời ngạc nhiên thôi!
Cậu lập tức kéo cửa phòng ra, nhưng Diêm Thu Trì đã sớm về phòng mình.
Diêm Thu Trì quá kích động.
Thật sự quá đột nhiên, trong một khắc khó kiềm chế cảm tình đó, chính hắn một chút chuẩn bị cũng không có.
Hắn vẫn luôn không dám quá càn rỡ, chính là sợ chọc giận Thẩm Kim Đài, dưới tình huống không nắm chắc, hắn sẽ không dám ra tay.
Phản ứng vừa rồi của Thẩm Kim Đài, có hơi vượt ra ngoài dự tính của hắn, hắn cảm nhận được cái loại mập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dich-moi-ngay-deu-tro-nen-dep-hon/1066610/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.