Ván thứ hai, Diêm Thu Trì thắng.
“Đánh ngang tay.” Diêm Thu Trì nói.
Thẩm Kim Đài “Ừ ” một tiếng, nói: “Em gái tôi sao vẫn chưa về, tôi đi xem một chút.”
Cậu vừa nói vừa đứng lên, Diêm Thu Trì vẫn còn ngồi trên đất, chỉ đưa tay ra dọn cờ vua.
Chờ sau khi Thẩm Kim Đài đi ra, hắn mới nhắm mắt lại, tận lực rời đi sự chú ý một chút
Người trẻ tuổi và người già khác nhau lớn nhất ở chỗ, một khi hưng phấn, cần rất nhiều thời gian mới có thể bình tĩnh trở lại, ý chí thân thể phải mạnh hơn ý chí tinh thần. Thẩm Kim Đài đi ra từ trong phòng, đứng trong hành lang thở một hơi thật dài.
Hình khóa màn hình điện thoại di động của Diêm Thu Trì, lại là ảnh chụp chung với mình. Nếu như không phải đột nhiên thấy, cậu cũng sắp quên mất cái chuyện chụp chung này.
Thẩm Kim Đài vốn đang định đến phòng mẹ Diêm tìm Thẩm tiểu muội, cậu đột nhiên nghe thấy dưới lầu truyền tới âm thanh của Liễu Kỳ, nhanh chóng xuống lầu, thấy Liễu Kỳ sách một cái túi, đang nói chuyện với dì nhà họ riêng trong phòng khách, nhìn thấy cậu bèn cười quơ tay một chút.
“Dì vội tới tối đưa quần áo thay cho em gái, “Liễu Kỳ nói: “Một túi này là quần áo ngủ, túi này là đồ mai con bé mặc. Hôm nay con bé thay đồ cũng không cần giặt đâu, cứ để ở trong túi ngày mai đưa cho gì là được.”
“Dì phương mang con bé đi tắm, “Thẩm Kim Đài hỏi: “Dì muốn lên nhìn một chút không?”
“Không lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dich-moi-ngay-deu-tro-nen-dep-hon/1066609/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.