“Chúng tôi còn để lại điểm tâm cho anh đó.” Thẩm Kim Đài đi lên rồi nói với Diêm Thu Trì: “Có bánh bao, có cháo, còn có sữa đậu nành và bánh quẩy.”
“Không có khẩu vị gì.” Diêm Thu Trì nói: “Ngày hôm qua làm khổ cậu rồi.”
“Thật ra tôi cũng không giúp được gì.” Thẩm Kim Đài nói: “Cái chính là dì Phương cảm thấy rất lo lắng cho anh, sau này uống ít chút.”
“Vừa rồi dì còn nói nó đấy, một mình uống nhiều rượu ở bên ngoài như vậy làm gì.” Mẹ Diêm nói
Vừa rồi bà đợi cơ hội nhanh chóng hỏi Diêm Thu Trì tình huống tối hôm qua một chút, không ngờ Diêm Thu Trì nói không phát sinh bất kỳ chuyện gì.
Cơ hội tốt như vậy cứ như thế mà lãng phí hết?
Chẳng qua bà cũng không tin lời Diêm Thu Trì lắm, chiếu theo tính tình của Diêm Thu Trì, cho dù xảy ra chuyện gì đoán chừng hắn cũng sẽ không nói.
Diêm Thu Trì ở phương diện này vẫn rất bảo thủ, quan hệ của hai mẹ con bọn họ cũng không đến trình độ cái gì cũng có thể nói.
Thẩm Kim Đài đi vào phòng của Diêm Thu Trì ôm chăn, thấy chăn mềm của cậu đã được gấp lại rất chỉnh tề, giường của Diêm Thu Trì được dọn dẹp vô cùng sạch sẽ.
Diêm Thu Trì đi vào theo cậu mở miệng hỏi: “Cậu không đắp chăn của khách sạn sao?”
“Không phải, tôi tự mua ngủ thoải mái hơn.”
Bình thường cậu ở khách sạn cũng chỉ mang theo drap trải giường, vỏ chăn các thứ, lần này vì phải ở lâu dứt khoát, mua cả chăn. Cậu cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dich-moi-ngay-deu-tro-nen-dep-hon/1066584/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.