Diêm Thu Trì không thể làm gì được nữa, hắn cũng không dám làm gì khác, hắn chỉ gắt gao ôm chặt Thẩm Kim Đài, khuôn mặt đỏ bừng.
Cái loại dữ tợn muốn ôm người ta vào sâu trong máu thịt đó, một khi được thả ra thì sẽ mất kiểm soát.
Thẩm Kim Đài cảm thấy bản thân sắp bị siết cổ đến không thở nổi, khuôn mặt cũng bị bóp tới biến dạng, dán chặt vào cổ Diêm Thu Trì.
Cậu khó khăn đứng lên, không thể cử động chút nào được, sức mạnh của Diêm Thu Trì quá lớn.
Cậu thử lại một lần nữa, vẫn không thể nhúc nhích được.
“Diêm Thu Trì.” Cậu bèn gọi.
Diêm Thu Trì không nói, hắn vừa kích động vừa xấu hổ, cộng thêm uy lực của chút cồn rượu còn sót lại, hắn đã sớm bị đốt cháy như rơi vào trong sương mù vậy.
Bản thân Thẩm Kim Đài cũng thích đàn ông, bị một người đàn ông khác ôm rồi đè dưới người như vậy, nhịp tim của cậu cũng rất nhanh, không thể nói là không có chút cảm giác nào, nhưng càng nhiều hơn là lúng túng, cậu trợn tròn mắt, đặt một tay lên ngực mình, thời thời khắc khắc đề phòng Diêm Thu Trì hôn mình.
Tuy nhiên, Diêm Thu Trì ngoài ôm cậu thật chặt ra thì chẳng làm bất kỳ cử động nào khác, Thẩm Kim Đài trầm mặc một lúc, rồi đột nhiên dùng sức đẩy Diêm Thu Trì ra, mạnh mẽ thoát khỏi lồng ngực của hắn.
Mẹ nó, cậu cũng đổ mồ hôi.
Cậuquỳ trên giường, một bên nhìn nhìn Diêm Thu Trì, một bên thở hổn hển, Diêm Thu Trì nằm nghiêng trên gối, hầu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dich-moi-ngay-deu-tro-nen-dep-hon/1066583/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.