Nhìn bóng lưng họ sóng vai rời đi, một người cao to, mà khí chất lạnh lùng nghiêm túc thận trọng, một người cao dong dỏng thanh quý tao nhã, khóe miệng còn cười, mặt mày cong cong.
Ôn Nhã tiến lên phía trước nói: "Nói thật là em cảm thấy hai người họ xứng đôi. Anh Trần, em nhìn người chuẩn, chủ tịch Hạ này tuy rằng em chỉ gặp mấy lần, tính tình có chút đặc biệt, mà nhất định là người đứng đắn. Nếu anh lo thì lần sau chúng ta đến thăm thầy Thẩm đi."
Trần Kim lắc đầu nói: "Không phải anh không tin phẩm hạnh Hạ Tây Châu, chỉ là chuyện tình yêu này, anh cảm thấy hai người muốn đi đến cuối cùng cũng rất khó khăn. Anh vẫn cho rằng hai người này tự lập quá, tính cách ai cũng bướng bỉnh, không ai chịu nhường ai, cho nên về sau trong cuộc sống có ma sát, sẽ rất khó."
Ôn Nhã nắm chặt tay anh, "Mà xưa nay muốn làm việc tốt phải gặp nhiều khó khăn, vạn sự cứ phải thử một chút."
Trần Kim nắm chặt, cười nói: "Đúng, cứ phải thử một chút."
...
Trước khi đi Ôn Nhã còn nhét túi mận khô vào túi Thẩm Tư Phi, chắc là nhìn ra cậu ăn không ngon miệng.
Khi cậu ngồi trên xe mở ra ăn, chua chua ngọt ngọt, Hạ Tây Châu chú ý, nói: "Ăn ít đồ ăn vặt."
Bên trong chỉ có mấy quả, Thẩm Tư Phi ăn là hết ngay, Hạ Tây Châu hỏi: "Có phải là chưa ăn no không? Không thấy ngon miệng? Anh gọi điện bảo dì nấu cho em ăn."
Thẩm Tư Phi vội nói: "Không cần làm phiền dì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dich-han-vua-dep-lai-vua-ngot/1120102/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.