Luôn có những điểm khác biệt khó giải thích được giữa các thành phố.
Cảm giác này phi thường vi diệu, nó không giống như khi đi du lịch. Có lẽ hắn biết rằng mình sẽ ở đây rất lâu nên bất giác quan sát kĩ hơn.
Những con phố, những khu nhà và cả những người xung quanh không quá khác biệt so với thành phố hắn từng ở. Nhưng mỗi khi nhìn kĩ, trong lòng hắn dâng lên một loại cảm xúc thật xa lạ.
Lúc Giang Thời Dư được ba Yến đẩy lên xe cũng không thoát khỏi cảm giác kì lạ này. Một cảm giác kì lạ, chỗ nào trên người cũng cảm thấy không thoải mái, nhưng không thể nói rõ là chỗ nào.
Chắc là do không quen với thời tiết nơi đây.
Mẹ hắn không có ở nhà, Giang Thời Dư lại không mang theo chìa khóa nên chỉ đành đến nhà Yến An đợi một lúc. Dọc đường đi hắn cũng không cần cầm hành lý của mình vì Yến An đã cầm theo hành lý của hắn đi phía trước, cậu nói vài câu với ba Yến, Tạ Lan Lan thỉnh thoảng cũng nói vào vài câu. Khung cảnh hết sức hài hòa.
Giang Thời Dư cứ nhìn chằm chằm mãi xuống đất, cảm giác khó chịu trong cơ thể ngày càng rõ ràng.
"Này, hỏi cậu đấy," Không biết từ lúc nào Tạ Lan Lan đi đã đến trước mặt hắn, "Cậu có muốn ăn không?"
"Hả," Giang Thời Dư lấy lại tinh thần, nhìn cô, "Xin lỗi, ăn cái gì cơ?"
"Khoai lang nướng á." Tạ Lan Lan chỉ sang bên cạnh, có một ông lão đẩy xe khoai lang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dich-gia-tuong/2930458/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.