"Hạ Vũ Đình! Hạ Vũ Đình!"
Một thanh niên đẹp trai với bộ quần áo sành điệu, đeo hoa tai nhỏ màu đen, đeo nhẫn và vòng cổ, vừa hét tên Hạ Vũ Đình, vừa xông thẳng vào đại sảnh nhà họ Hạ.
"Tôn thiếu gia, Tôn thiếu gia, tiểu thiếu gia không có ở đây, cậu ấy không trở về."
Người hầu dưới lầu khuyên không nổi, thiếu niên chắc chắn nói: "Hừ, không trở về? Hôm qua không phải là ngày đại thọ của ông Hạ à? Sao cậu ta có thể không trở về được?"
"Tôn Nhất Minh, đừng làm khó người của chúng ta có được hay không?"
Hạ Kiến Thương mặc một chiếc áo sơ mi cổ đứng, vừa cài khuy cổ tay vừa bước ra, từ sau lan can mạ vàng chạm khắc trên tầng hai nhìn xuống.
"Hừ, gọi Hạ Vũ Đình ra đây!"
Tôn Nhất Minh ngẩng đầu trừng mắt nhìn anh ta, đôi mắt to như nai con Bambi phẫn nộ trừng, nhưng trong mắt Hạ Kiến Thương chỉ thấy đáng yêu.
Hạ Kiến Thương một tay đút túi quần, tay vịn vào tay vịn cầu thang, chậm rãi bước xuống, cười khổ một cái.
"Ai nói với cậu là em tôi đã trở về?"
Trong cả nhà họ Hạ, thì Tôn Nhất Minh không thích nói chuyện với Hạ Kiến Thương nhất, chắc chắn sẽ thua không nghi ngờ gì cả.
Người đàn ông này rất ranh mãnh, bụng dạ đen tối, từ bé đến lớn thích nhất là đào hố anh và Hạ Vũ Đình.
Đứng cạnh hố cười nhạo bọn anh, lại còn trêu chọc bọn anh ngốc.
Hạ Kiến Thương, thiên tài bẩm sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dich-cu-muon-cung-toi-lap-cp/2686176/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.