Edit: TịnhÁnh nắng xuyên qua lá cây chiếu xuống dưới đất thành chấm nhỏ, Lý Tiêu kéo Tề Mục đạp qua ngàn vạn chấm nhỏ, đi tới nơi hẻo lánh nhất của khu rừng.
Lý Tiêu đối xử với mọi người luôn luôn nhiệt tình hào phóng, khiến người khác có cảm giác dễ thân cận, cảm giác hắn là người rất dễ ở chung. Giờ phút này Lý Tiêu đối với Tê Mục cũng rất dịu dàng, hắn ôn nhu cười, hỏi Tề Mục: “Anh định theo tôi tới lúc nào?”
Tề Mục liền cảm giác Lý Tiêu rất tốt, mấy ngày này mình đáng ghét như vậy, Lý Tiêu đều chưa từng mắng mình lần nào. Bây giờ Lý Tiêu còn cười hỏi mình, muốn đi theo hắn đến lúc nào, khiến Tề Mục có chút ngượng ngùng.
Nhưng mà cái đĩa DVD kia, Tề Mục nhất định phải lấy lại.
“Thật…… Xin lỗi…… Chỉ cần cậu trả lại DVD, tôi cam đoan sẽ không đi theo cậu nữa.”
Nụ cười của Lý Tiêu dần dần biến mất, ánh mắt nhìn Tề Mục cũng từ xuân phong ấm áp, biến thành ngày đông cực kỳ băng giá.
“Tôi cho anh một cơ hội nữa.”
Hắn nâng cằm Tề Mục lên, khiến cho Tề Mục nhìn thấy rõ vẻ mặt kiên định của hắn. Hắn nói: “Một là anh cùng tôi đi ra khỏi khu rừng này, sau đó đi ra khỏi trường của tôi, không xuất hiện trước mặt tôi nữa. Hoặc là, ngay tại đây, đi ra khỏi khu rừng này trước mắt tôi, sau đó đi ra khỏi trường của tôi, cũng đừng xuất hiện trước mắt tôi nữa.”
Cứ như vậy trong nháy mắt, Lý Tiêu cảm giác chính mình biểu hiện thật soái. Cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dich-chung-ta-lam-ban-di/1317990/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.