Lúc Đường Lập Ngôn xuống tàu, nhiệt độ Nhạn Thành rơi vào khoảng 38 độ.
Bí bách, ẩm ướt.
Đến cả gió đêm cũng nóng rát, mồ hôi thấm vào quần áo, dính nhớp khó chịu.
Đường Lập Ngôn một tay vắt cái áo khoác mỏng mặc trên tàu lên vai, một tay châm điếu thuốc, cà lơ phất phơ lấy mũi chân đẩy vali lên trước, nhìn bảng chỉ dẫn tìm về chung cư mình ở.
Lúc này trời đã tối hẳn, mấy ngọn đèn đường có vẻ cũng không ổn định, vang lên tiếng lẹt xẹt liên hồi.
Đang lúc nhẩm hát, Đường Lập Ngôn đột nhiên lại nghe thấy tiếng cười của một đám người từ trong con hẻm phía trước, còn kèm theo mấy lời đùa giỡn thô tục.
Chẳng phải kiểu cười khiến người ta thích thú gì.
Trước khi rời khỏi Ninh Thành, Đường Lập Ngôn cũng coi như đã nhìn thấy mấy chuyện này rồi, cái kiểu cười ngả ngớn, tràn ngập dục niệm ấy cũng nghe nhiều rồi, phần lớn là kiểu mà mấy tên công tử ca cười với con mồi.
Mấy kẻ đắm chìm trong vàng son ấy, dù là nam hay nữ thì cũng chẳng giống người, mà giống một cái bình chứa rượu hơn, mượn ham muốn chinh phục và tình dục, lấy thân thể để trao đổi với ma quỷ.
Bởi vậy, nếu là ở Ninh Thành, thì chuyện một tên ma men nào đó bị một đám người trêu đùa trong ngõ lúc một giờ sáng, cũng chẳng phải cái gì khiến Đường Lập Ngôn phải thấy kì lạ.
Nhưng dù gì cũng mới đến Nhạn Thành lần đầu, hơn nữa trong túi của hắn còn đang để giấy điều chuyển công tác cho ngày mai.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-di/236034/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.