Lý Gia Hào và Trương Thiến ôm hôn nhau ở bãi đỗ xe, đút cho nhau ăn trong nhà hàng, tình tứ như cặp tình nhân mới yêu.
Còn trái tim tôi thì… đã chai lì từ lâu rồi.
Tôi trở về cái gọi là “nhà” của mình vào lúc ba giờ chiều.
Căn nhà yên ắng, mọi thứ gọn gàng sạch sẽ, như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Chỉ có tôi biết, không khí trong căn nhà này vẫn còn vương mùi bẩn thỉu đến nghẹt thở.
Tôi bước vào phòng ngủ.
Ga trải giường đã được thay — là bộ ga tơ tằm mà tôi thích nhất.
Vẫn còn mùi nước giặt mới.
Lý Gia Hào đang cố che đậy mọi dấu vết.
Tiếc là… anh ta quá ngu.
Tôi bước đến tủ quần áo, mở ra.
Chiếc camera quay lén đã biến mất.
Trương Đình đã mang nó đi.
Tôi cúi xuống, bắt đầu lục kỹ từng kẽ hở dưới sàn và gầm giường.
Rất nhanh, tôi phát hiện một thứ nằm giữa khe tủ đầu giường và bức tường.
Một chiếc bông tai nhỏ, lấp lánh.
Là của Trương Thiến.
Tôi nhận ra ngay — tuần trước chúng tôi còn đi mua sắm cùng nhau, cô ta đã đeo đôi bông tai này.
Lúc đó, tôi còn khen:
“Thiến Thiến, đôi bông tai này đẹp thật, làm nổi bật nước da của em ghê.”
Cô ta trả lời thế nào nhỉ? “Thật à? Chị Tĩnh Di thích thì lần sau em tặng chị một đôi nha!”
Bây giờ nhớ lại, thấy mỉa mai làm sao.
Tôi dùng khăn giấy, cẩn thận gói chiếc bông tai lại, rồi bỏ vào túi zip nhỏ, niêm kín.
Lại thêm một món vật chứng quan trọng nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-di-khong-gian/5075940/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.