Thấy Khương Lâm Tà không hề ngạc nhiên khi bọn họ đến, Hứa Giản không nhịn được hỏi: "Giám đốc Khương, sao anh biết chúng tôi sẽ đến?"
Khương Lâm Tà nghe vậy nở nụ cười, nhẹ nhàng liếc nhìn Tần Trầm rồi nháy mắt với Hứa Giản:
"Anh đoán."
Hứa Giản:...
Tôi đoán anh là mèo bạc hà thành tinh.
Nhìn Khương Lâm Tà thừa nước đục thả câu, Tần Trầm bình thản: "Giám đốc Khương rất nhanh nhạy tin tức."
Như là biết Tần Trầm muốn nói gì, Khương Lâm Tà không chút hoang mang chậm rãi mở miệng:
"Chuyện tối ngày hôm qua mặc dù không náo động truyền thông, nhưng cũng có không ít người nghe bóng nghe gió, tôi tốt xấu gì cũng là giám đốc của công ty giải trí, nên vẫn có chút mối quan hệ."
Nghe anh nói, Tần Trầm nhíu mày lại: "Trước đây tôi còn không biết giám đốc Khương nhiệt tình như vậy, đêm hôm không ngủ lại phải giúp bịt miệng truyền thông."
Khương Lâm Tà: "Nhà Tiểu Giản có ơn với tôi, giúp dập tin tức mà thôi, có gì lạ sao?"
Tần Trầm đường xa lái xe đến đây, không phải vì đánh thái cực quyền với Khương Lâm Tà, cho nên hắn nhìn chằm chằm Khương Lâm Tà vài giây, lạnh giọng mở miệng:
"Rốt cuộc anh là ai? Phí hết tâm tư tiếp cận Hứa Giản đến cùng có mục đích gì?"
Nhìn Tần Trầm trầm mặt, Khương Lâm Tà không hề để ý, thậm chí thả lỏng cơ thể tư thái thản nhiên ngả về sau, dựa vào ghế, trên mặt vẫn cứ mỉm cười, nhẹ nhàng nói một câu:
"Cậu đoán xem?"
Kiên nhẫn của Tần Trầm sắp cạn, đột nhiên bật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-day-thanh-meo-cua-anh-de/1086127/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.