Có lẽ vì cảm thấy thái độ của Tần Trầm quá mức ngạo mạn, sào tre nóng tính không vui, xắn hai ống tay áo, bước tới hai bước làm dáng muốn động thủ đánh người.
Hứa Giản vùi trong lồng ngực Tần Trầm thấy vậy, lộ ra móng vuốt giấu dưới thịt đệm và răng nanh, chuẩn bị vồ tới cắn xé bất cứ lúc nào.
Mà động tác của Tần Trầm còn nhanh hơn so với Hứa Giản, nghiêng người lui một bước sang bên cạnh tránh tay của sào tre duỗi ra, một tay ôm mèo đồng thời nắm lấy cánh tay sào tre, sau đó đột nhiên dùng sức bẻ về phía sau ——
"A ——" tay bị vặn, sào tre kêu thảm một tiếng, tay trái nắm thành nắm đấm, vẻ mặt dữ tợn vung tới mặt Tần Trầm, sắc mặt Tần Trầm không đổi, cũng không trốn, trực tiếp nhấc chân đá một phát vào đầu gối gã.
Chân sào tre mềm nhũn tay trái mất sức, kêu lên trực tiếp quỳ xuống, đầu gối đập xuống đất, phát ra một tiếng 'Oành'.
Nghe tiếng động này, Hứa Giản hít vào một hơi, xương bánh chè không nát chứ? Nghe thôi cũng cảm thấy đau thay cậu ta.
Càng làm cho Hứa Giản không nghĩ tới chính là, thân thủ của Tần Trầm lại tốt đến vậy, ôm cậu nặng mười lăm cân cũng không bị ảnh hưởng.
Hứa Giản vẫn luôn biết Tần Trầm diễn cảnh đánh đấm rất giỏi, khi quay (Kẻ sát phạt) đạo diễn thường hay tăng thêm cảnh đánh đấm cho hắn, nhưng cậu không ngờ thân thủ người này rất tốt.
Mặc dù trong lòng đang cảm thán, nhưng Hứa Giản còn không quên thừa dịp cháy nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-day-thanh-meo-cua-anh-de/1086113/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.