Hứa Giản không ngờ tối hôm qua mình mới quyết định muốn cạy góc tường giám đốc Đỗ, sáng sớm hôm nay Tần Trầm đã nói với cậu, giám đốc Đỗ muốn gặp cậu.
Cơ hội PK offline ngoài đời thực đến nhanh như vậy, làm cho cậu có hơi không kịp chuẩn bị.
Nhận ra được sự thất thố của mình, Hứa Giản lấy lại tinh thần vội vã nhặt đũa lên, nhìn Tần Trầm do dự vài giây, mở miệng hỏi:
"Anh nói Đỗ Tắc Chu, có phải là... sếp Đỗ mà Đường Ly nói lần trước?"
Mặc dù trong lòng đã đoán già đoán non, nhưng Hứa Giản vẫn ôm một tia may mắn cuối cùng.
Tần Trầm cho là Hứa Giản không biết Đỗ Tắc Chu, nghe cậu nói sau đó mới nhớ ra, trước đây khi không biết Hứa Giản là người, hắn và Đường Ly gọi video khoe mèo, Đường Ly nhắc tới Đỗ Tắc Chu.
Chuyện này cũng qua lâu như vậy rồi, lúc đó chỉ nhắc tới hai câu, Tần Trầm nhất thời cũng không nhớ ra được, hắn không ngờ thế mà Hứa Giản còn nhớ tới.
Nhìn Hứa Giản bắt đầu lấy ngón tay chọc mép bàn, Tần Trầm cười cười:
"Chính là hắn, không ngờ trí nhớ cậu lại tốt như vậy."
Hứa Giản: "..."
Tâm trạng Hứa Giản vốn rất phức tạp, bị ý cười rạng rỡ trên mặt Tần Trầm đâm thủng, cổ họng khô khốc có chút chua xót, miễn cưỡng nhếch khóe miệng:
"À ừ, tôi cũng không ngờ trí nhớ của tôi tốt đến vậy..."
Đối với tình địch giàu xụ như giám đốc Đỗ, Hứa Giản đâu chỉ là trí nhớ tốt, quả thực là ký ức sâu sắc, nhìn nụ cười trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-day-thanh-meo-cua-anh-de/1086111/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.