Cuối cùng Hứa Giản vẫn không được mang được chai coca lớn kia về nhà, Tần Trầm đổi cho cậu thành hai chai nhỏ, lý do rất đầy đủ: Chai lớn không uống hết một lần sẽ hết ga, sau đó uống tiếp thì không khác gì uống nước đường. Bị hắn thuyết phục thành công, Hứa Giản lại tiện tay lấy một chai bia dứa trên kệ hàng. Lúc tính tiền, Hứa Giản muốn trả tiền nên nhanh chóng rút điện thoại di động ra, kết quả cánh tay Tần Trầm duỗi ra bên người cậu, đầu ngón tay kẹp thẻ chạm vào máy bên cạnh —— 'Ting, thanh toán thành công, hoan nghênh lần sau ghé thăm.' Hứa Giản bỗng nhiên quay đầu, nhìn thẻ từ màu xanh lục trên tay hắn: "?" Ôm coca khoai tây chiên ra khỏi siêu thị, Hứa Giản một mặt 'Cái nghèo hạn chế sức tưởng tượng của tôi': "Trong tiểu khu các anh còn có cả thẻ chuyên dụng!" Thẻ từ màu xanh lục mà Tần Trầm cà vừa nãy, chính là thẻ nạp tiền chuyên dụng trong tiểu khu này, dùng thẻ này có thể trả phí thuê nhà, cũng có thể mua sắm. Thanh toán trực tiếp ngày nay càng ngày càng phát triển, thẻ nạp tiền để người lớn tuổi trong nhà không rành sử dụng điện thoại di động có thể thanh toán, cà một chút là được, cực kỳ tiện lợi. Tần Trầm nhìn cậu: "Đây cũng không khác thẻ cơm ở trường học là bao, không phải sao?" Hứa Giản: "..." Chuẩn, có vẻ đúng nha! Đặt thẻ chuyên dụng ngang với thẻ cơm, đẳng cấp giảm xuống ngay lập tức, chuyện gì vậy trời? Cũng không phải nói thẻ cơm không tốt. Sau khi về đến nhà, Hứa Giản đặt một túi lớn đồ ăn vặt trên bàn, nói với Tần Trầm: "Cái người mới vừa rồi, tôi còn tưởng anh ta sẽ chạy tới xin chữ kí của anh." Cởi áo khoác ra, Tần Trầm quay đầu: "Ai?" Hứa Giản: "Anh chàng mặc quần áo xám ngồi ở dưới mái hiên đó, anh ta cứ nhìn anh hoài." Trên đường về, Hứa Giản nhìn thấy anh chàng mình gặp lúc đi siêu thị, anh chàng kia vẫn thỉnh thoảng trộm nhìn Tần Trầm, trong mắt còn có chút nóng lòng muốn thăm dò. Hứa Giản nghĩ anh ta hẳn là fan của Tần Trầm. Tìm kiếm trong đầu một lúc, đối với người mà Hứa Giản nói, Tần Trầm không chút ấn tượng, vừa định lắc đầu thì thấy tay Hứa Giản tay đã mò tới chai coca. Nhíu mày lại, Tần Trầm bật cười: "Cậu vừa mới ăn sáng xong." Bởi vì không thích cảm giác bọt khí nổ trong khoang miệng, cho nên Tần Trầm rất ít khi đụng đến đồ uống có ga. Động tác nhỏ bị phát hiện, Hứa Giản rất bình tĩnh: "Hưởng thụ vui vẻ, không màng sớm muộn." Tần Trầm không tàn nhẫn đến mức cướp của cậu, cứ tuỳ theo cậu, còn mình đi nghiên cứu tôm hùm đất phải làm thế nào. # Tần Trầm Hứa Giản # nhiệt độ đề tài này mãi tới giữa trưa cũng không thấy hạ nhiệt, ngay khi một nhóm hóng hớt mới không rõ sự thật nghi hoặc Hứa Giản là ai, nhà báo tối hôm qua vô tình gặp được Tần Trầm Hứa Giản trong hậu trường liên hoan phim, phát đoạn video phỏng vấn ngắn ngủi lên: # Tần Trầm Hứa Giản # phá án, hoá ra tối hôm qua các cậu tìm nhân viên là vì nhẫn của Cố Tri [che mặt] [video liên tiếp]. Bởi vì câu nói 'Không tiện cho lắm' của Hứa Giản, video phỏng vấn không tới hai phút, dân cư mạng xem video đều cười điên rồi, khu bình luận 'Haha' một tràng: [Không tiện lắm ha ha ha, tui cmn cười chết.] [Phóng viên: Nói ra sợ đồng chí không tin, đây là lần phỏng vấn ngắn nhất trong sự nghiệp của tôi, còn chưa bắt đầu đã kết thúc.] [Hứa Giản thật sự là bảo bối, quá ngay thẳng đi trời ơi.] [Cách màn hình mị cũng cảm nhận được chị phóng viên bối rối ha ha ha ha.] [Chị gái: Tui là ai? Đây là đâu?] [Phản ứng này cũng quá chân thật, vừa nhìn là biết không giỏi đối đáp.] [Phóng viên: Nghệ sĩ thời nay, khó làm ghê, tui khó khăn quá.] [Lúc camera quay tới Hứa Giản, vẻ mặt cậu ấy mờ mịt cũng mềm nhũn luôn!] Ngoại trừ vô tình cười nhạo cô nàng phóng viên, còn có ánh mắt nhạy cảm, dân cư mạng bắt trọng điểm khác biệt [Dập lửa tranh luận xen một câu, khi Tần Trầm đối mặt với Hứa Giản, giọng điệu và sắc mặt đều dịu dàng một cách khó giải thích được?] [Lầu trên bồ không cu đơn, tui vừa thoát ra đã phát hiện, ánh mắt Tần nhìn Hứa cũng rất ngọt!] [Không phải dịu dàng một cách khó giải thích, này là cmn dịu dàng lộ liễu, Tần Trầm lộ ra vẻ mặt này đối với người khác hồi nào vậy?] [Ảnh HD sắc nét đây! Chị em cứ mlem chút một, sửa tóc tai rồi nói thầm, tui die [ gif ]×2] [Quỉ sứ hà, mị vốn chỉ vào ha ha ha, mấy người lại nhét mái chèo vào tay mị.] [CP này, tui nhảy hố trước.] [Nghe mọi người vừa nói thế, vậy tối hôm qua Tần Trầm bất thường ngồi ghế sau, chắc cũng là vì Hứa Giản? Oa, hơi ngọt.] [Cuối cùng cũng có chị em nghĩ giống mị, hai người này là CP thì phải gọi là 'Thỉnh Giản' CP?] [Thỉnh Giản CPszd!] [...] Tiểu Nam không ngờ lướt weibo cũng có thể hóng hớt anh Trầm và anh Hứa của nàng trên trang chủ, mở bình luận trong video phỏng vấn ra, lúc nhìn thấy có người nói 'Thỉnh Giản' CP, nàng nghĩ: Quả nhiên nên tới vẫn phải tới. Ngay khi hai người Tần Trầm và Hứa Giản ở chung, Tiểu Nam đã sớm biết fan CP của hai người họ sẽ đến mặc dù hơi trễ. Mặc dù sẽ đến muộn, nhưng tuyệt đối sẽ không vắng mặt. Đồng thời tổ chức này sẽ phát triển tốt đẹp, ngày càng lớn mạnh. Sợ bị lật tẩy, tuy rằng Tiểu Nam rất muốn nhấn like cho dân cư mạng 'nhìn thấu hồng trần', nhưng lại miễn cưỡng nhịn được, rồi chụp màn hình đoạn bình luận 'Thỉnh Giản' CP kia gửi cho anh Trầm. Lúc này Tần Trầm và Hứa Giản đang chiến đấu với tôm hùm đất trong bồn rửa nhà bếp, tay Hứa Giản lột tỏi, tầm mắt lại nhìn chằm chằm tôm hùm đất: "Trước khi bỏ vào nồi thì nên xử lý thế nào?" Tần Trầm nhíu mày nhìn điện thoại di động xem công thức, giọng điệu hiếm thấy khi chần chờ: "Trên này nói rửa sạch sẽ thả trực tiếp vào nồi." Hứa Giản sợ hết hồn suýt chút nữa rơi mất tép tỏi trong tay: "Luộc sống luôn á?" Tần Trầm cũng không muốn làm vậy lắm, rồi bấm vào một cái khác, sau đó giương mắt nhìn Hứa Giản: "Há, trước khi luộc phải gỡ chỉ tôm đi." Sau khi nói xong Tần Trầm liền híp mắt đánh giá tôm hùm đất nhảy nhót tưng bừng trong bồn nước, lầm bầm lầu bầu: "Lấy chỉ tôm kiểu gì?" Nghe Tần Trầm nói, Hứa Giản trầm mặc, cậu đột nhiên nhớ lại cơm tôm bóc vỏ và ức gà mà người này trước mặt làm cho mình. Cơm cho mèo kia bởi vì mùi vị quá mức một lời khó nói, cuối cùng hồn về thùng rác... Như thể tiên đoán được điểm đến cuối cùng của những con tôm hùm đất này. Hứa Giản hối hận rồi, hai tên gà mờ, khiêu chiến tôm hùm đất khó nhằn! Nhìn Tần Trầm cầm một con tôm hùm đất nhỏ bắt đầu nghiên cứu gỡ chỉ lưng tôm làm sao, Hứa Giản cảm thấy trên đời không có việc gì khó, chỉ cần cậu chịu từ bỏ Tần Trầm chịu buông tay. Thả tỏi trong tay xuống, Hứa Giản giơ tay đè cánh tay Tần Trầm lại, vẻ mặt thành thật mở miệng: "Thôi anh, tha cho chúng nó." Hứa Giản kêu một tiếng 'anh' khiến động tác của Tần Trầm ngừng lại, đột nhiên tích cực, một mặt lạnh lùng: "Không được, hôm nay tôi nhất định phải cho cậu ăn tôm hùm đất do chính tay tôi làm." Đối mặt với mỹ thực, Hứa Giản vốn không hề có nguyên tắc, vừa nghe Tần Trầm hào ngôn tráng chí, lập tức vui vẻ, hí hửng ra vẻ nở nụ cười với hắn: "Tới luôn, anh còn cần nguyên liệu gì không? Anh nói tôi làm." NThấy Hứa Giản cười tươi như hoa, Tần Trầm cố ý không giãn cơ mặt, không nhịn được cười: "Đừng vội, đi gọi điện thoại cho siêu thị." Hứa Giản nhanh chóng gật đầu, thuận miệng hỏi: "Gọi điện thoại làm gì?" Đồ gia vị chưa mua đủ? Cầm tôm hùm đất quơ quơ trước mặt Hứa Giản, Tần Trầm bình tĩnh mở miệng: "Để họ giúp chúng ta xử lý chỉ tôm." Hứa Giản: "?" Hứa Giản: "Ồ." Hứa Giản đi bên ngoài gọi điện thoại, Tần Trầm đem tôm hùm đất trong tay thả lại trong bồn, cho chúng nó thời gian gặp nhau để nói lời cuối cùng, rốt cuộc cũng nhớ mở tin nhắn Tiểu Nam gửi cho hắn vừa nãy. Nhìn thấy 'Thỉnh Giản' CP xong, Tần Trầm nhíu mày, gửi một dấu chấm hỏi qua, ý là —— đây là cái gì? Tiểu Nam bên kia đang chờ hắn đây, nhanh chóng gõ chữ: [Đây là tên CP mà dân cư mạng nghĩ cho anh Trầm và anh Hứa.] Đọc tin nhắn của Tiểu Nam, Tần Trầm kịp phản ứng, Thỉnh Giản bằng Tần Giản, đồng âm với họ của hắn và tên của Hứa Giản. Thỉnh Giản CP, Tần Trầm nhẩm trong lòng hai lần, cảm thấy cái tên này còn rất may mắn, gửi thiệp mời đều là kết hôn sinh con và chuyện vui. Vì vậy Tần Trầm đưa ra bình luận cho bản thân: [Cũng rất dễ nghe.] Tiểu Nam: [Cún F.A lui xuống.] Khen tên CP của mình dễ nghe cái gì, chậc, chua. Sau khi Hứa Giản gọi điện thoại, chưa tới hai phút đã có nhân viên siêu thị nhiệt tình cầm công cụ tới cửa, thao tác vô cùng nhuần nhuyễn, không bao lâu đã xử lý toàn bộ tôm hùm đất hoàn hảo, lúc gần đi còn thuận tiện xách rác trong nhà bếp ra ngoài giúp bọn họ. Dịch vụ có thể nói là vô cùng chu đáo. Có nhân viên giúp đỡ, cuối cùng Tần Trầm cũng đã từng bước từng bước làm theo công thức để chế biến tôm hùm đất với mùi vị khá tốt, đỏ au thoạt nhìn cũng rất muốn ăn. Hứa Giản có cái nhìn mới đối với tài nấu nướng của Tần Trầm — -- -- tuyển thủ có phong độ không ổn định. Thấy Hứa Giản ăn thỏa mãn, Tần Trầm cũng vui lây, chụp một tấm gửi vào nhóm chat của ba người. Tần Trầm: [Hình ảnh.] Tần Trầm: [Tôi làm, cậu ấy ăn rất ngon miệng.] Đường Ly kinh ngạc: [Anh làm? Vì yêu nên rửa tay nấu canh?] Nhìn tay trong bức ảnh kia rõ ràng không phải tay Tần Trầm, Đỗ Tắc Chu: [Chà, khoe tài nấu ăn rõ ràng show ân ái mập mờ, tay đối tượng tương lai, tâm cơ.] Đường Ly: [Anh Trầm, anh cũng có thể vì tình yêu làm tôm hùm đất, canh trong tay em tự dưng không thơm.] Đỗ Tắc Chu: [Lầu trên +1] Tần Trầm: [Tôi không phải khoe rõ ràng tình tứ mập mờ, là tình tứ sáng loáng.] Gửi câu nói này mấy giây sau, Tần Trầm liền gửi một tấm hình, nếu nói vừa nãy tôm hùm đất còn chiếm nửa hình ảnh, lần này tôm hùm đất hoàn toàn lâm vào nền cho tay Hứa Giản. Đường Ly một phát đá lăn chén thức ăn cho chó, cũng nói: [Lộ liễu!] [Không phải anh về Nam Phong rồi à? Có thời gian dẫn người ta đến cho tụi em xem.] Đỗ Tắc Chu ở phía sau thêm số ID: [Biết ông còn chưa theo đuổi được, chúng tôi có chừng mực, sẽ không hỏng việc của ông.] Ba ngày Tần Trầm show ân ái hai lần, làm cho lòng Đường Ly và Đỗ Tắc Chu ngứa ngáy, khó chịu như muốn biết rốt cuộc là vị dũng sĩ nào hạ gục được hắn. Thấy Đường Ly và Đỗ Tắc Chu bắt đầu nhốn nháo vấn đề này trong nhóm, Tần Trầm giương mắt nhìn Hứa Giản, đối phương cúi đầu ăn tôm hùm đất, vừa vặn có thể nhìn thấy cái xoáy trên đỉnh đầu cậu. Nhìn Hứa Giản vài giây, cuối cùng Tần Trầm nói: [Ok, chờ tôi hỏi cậu ấy xem, nếu như cậu ấy đồng ý thì gặp.] Đường Ly: [Chà chà, không ngờ anh Trầm lại là vợ quản nghiêm.] Tần Trầm: [Fuck you.] Không để ý Đường Ly lại bắt đầu chạy tàu hỏa trong nhóm, Tần Trầm nhìn Hứa Giản bởi vì dính dầu ớt nên đôi môi đỏ thắm khác thường, ánh mắt lóe lên, rót cho cậu một chén nước ấm: "Cậu ăn chậm một chút, không ai giành với cậu." Hứa Giản đang cảm thấy cay nói một tiếng cám ơn, ngửa đầu uống vào mấy ngụm sau đó mới phản ứng được, có chút sững sờ nhìn Tần Trầm: "Đây là... ly của anh?" Tần Trầm liếc mắt nhìn cái ly trong tay của cậu, bình thản ung dung gật đầu: "Há, hình như là, tôi cầm nhầm." Hứa Giản: "..." Này, này không phải là hôn môi gián tiếp sao?? Mặt Hứa Giản hơi nóng, nhưng thấy vẻ mặt Tần Trầm không để ý chút nào, cậu cười khan một tiếng, giả vờ bình tĩnh để ly xuống, nghĩ thầm: Giữa đàn ông con trai với nhau, hẳn không có cái là hôn môi gián tiếp này nhỉ? Vả lại, trước đó vì độ dương khí, cậu và Tần Trầm cũng hôn không ít... Nghĩ tới đây, Hứa Giản ngay lập tức bình tĩnh, nhiệt độ trên mặt từ từ giảm xuống —— Trước đây miệng cũng hôn đến mức sưng lên, chỉ là gián tiếp hôn môi mà thôi, chuyện nhỏ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]