*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chắc hẳn mọi đàn ông đều không thể chấp nhận việc mình bị người khác nghi ngờ nói kỹ thuật kém trong phương diện này, không thể, Hứa Giản cũng giống vậy.
Cho nên nghe Tần Trầm ghét bỏ kỹ thuật hôn của cậu kém, Hứa Giản không vui, quên mất lúng túng, phản ứng đầu tiên là phản bác: "Đâu có?"
Tuy Hứa Giản không có kinh nghiệm, nhưng bản thân vẫn rất hài lòng, cảm thấy vừa rồi mình biểu hiện rất tốt.
Không ngây ngốc như cái mõ gỗ, còn biết đáp lại!
Hứa Giản cảm thấy mình là thiên tài không cần học cũng biết.
Thấy Hứa Giản không phục, Tần Trầm cười: "Vừa nãy hình như cậu làm mặt quỷ với tôi."
Dưới ánh mắt nghi ngờ của Hứa Giản, Tần Trầm há miệng: "Ble ble."
Nhìn Tần Trầm đột nhiên làm 'ble ble' với mình, Hứa Giản: "!!!"
Nói chuyện thì nói, tỏ vẻ dễ thương để chi!
Nhìn Tần Trầm, Hứa Giản chậm nửa nhịp mới phản ứng ——
Người nọ là nói cậu vừa rồi hôn môi lại như đang le lưỡi.
Sau khi hiểu rõ ý của Tần Trầm, mặt Hứa Giản đỏ bừng ngay lập tức, đẩy Tần Trầm trên người mình ra rồi ngồi dậy, vừa tức vừa 囧:
"Tôi đâu có."
Tần Trầm thuận thế vươn mình nằm trên ghế sô pha, nhìn Hứa Giản cười: "Không sao, tôi không chê cậu."
Hứa Giản lúc này ngay cả cần cổ cũng đỏ, tay chân cũng không biết để ở đâu.
Bị chê kỹ thuật hôn kém chưa tính, còn bị nói là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-day-thanh-meo-cua-anh-de/1086100/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.