Nghe Tần Trầm nói xong, Hứa Giản bối rối chớp mắt.
Phản ứng đầu tiên là: Vì nựng mèo mà hi sinh lớn vậy sao?
Phản ứng thứ hai: Hắn có thích mình không?
Tim đập nhanh hơn nửa nhịp, thế nhưng ý nghĩ thứ hai mới vừa nảy ra, lại nhanh chóng bị Hứa Giản hủy bỏ ——
Làm sao Tần Trầm thích mình được, nghĩ nhiều quá.
Cố gắng khiến mình bình tĩnh lại, Hứa Giản nhấc móng mèo gõ chữ:
[Phòng anh á?]
Bởi vì run chân, đệm thịt của Hứa Giản lệch sang một bên, còn gõ sai chính tả.
Phản ứng của Hứa Giản quá mức bình tĩnh, không có kinh ngạc kinh hãi hay cao hứng vui vẻ như mình dự đoán, Tần Trầm âm thầm cau mày, nhìn lướt qua màn hình sau đó không trả lời mà hỏi lại:
"Cậu muốn thử với ai? Cậu có những ứng cử khác à?"
Biết Hứa Giản không bài xích hai người đàn ông với nhau là một chuyện, người ta có cảm giác gì đối với mình lại là một chuyện khác, trước khi không có gì hoàn toàn chắc chắn, Tần Trầm không tùy tiện nói quá mức thẳng thắn.
Chẳng may Hứa Giản không có ý kia với hắn, hắn nói thẳng ra còn có khả năng sẽ làm Hứa Giản sợ.
Tần Trầm không đi nước cờ không nắm chắc.
Hứa Giản lắc đầu: Này thì không có.
Việc cậu biến thành mèo vốn chỉ có Tần Trầm và râu mép nhỏ thần bí kia biết được, quay cảnh đêm sắp tới, thời gian gấp rút, căn bản không có thời gian để cậu đi tìm một người từ từ vun đắp tình cảm sau đó tăng dương khí.
Thầm suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-day-thanh-meo-cua-anh-de/1086099/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.