08
Việc này cũng phải trách tôi, vừa trở về, tôi chỉ lo tìm Lục Lâm rủ rê cô ấy đến quán bar để phát tiết cho đã, hơn nữa sau đó còn dây dưa không rõ cùng với Lục Khắc, căn bản là tôi không hề nhớ rằng tôi còn phải nói chuyện mình đã chia tay tra nam cho ba mẹ biết.
Mẹ tôi bưng một mâm gà cắt lát đi ra từ trong bếp, theo sau chính là bạn bè tốt vô cùng táo bạo của tôi, Lục Lâm, cô ấy đi ngang qua tôi nói nhỏ: “Triệu Miểu, sao cái tên cặn bã này lại ở chỗ này vậy?”
Thật sự là làm riết thấy đau đầu vô cùng, sinh nhật mẹ tôi thôi mà còn phải cố dắt tổ tông sang đây ngồi mới chịu.
Tôi dơ ba ngón tay lên thề với ông trời: “Tôi chia tay với anh ta rồi, thật sự.”
Lục Lâm túm chặt cánh tay tôi nom còn muốn nói gì đấy, nhưng mẹ của tôi lại khẽ nhìn đồng hồ treo tường, sau đó quay sang tò mò hỏi Lục Lâm rằng: “Sao em trai con còn chưa tới vậy, con gọi cho nó đi.”
Lục Lâm bất động nhìn tôi, cũng thấy rằng giờ đây sau lưng tôi đã đầm đìa mồ hôi lanh. Khiến cho Lục Khắc chưa ăn gì mà phải đứng ngay đầu đường chịu tội chính là tôi, khốn nạn tội ác tày trời cũng là tôi, tôi đành phải căng da đầu mà gọi điện thoại cho Lục Khắc.
Lục Khắc lập tức bắt máy, dường như hắn có chút thắc mắc tại sao tôi lại gọi cho hắn vào lúc này: “Sao vậy?”
“Mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-day-sau-mot-dem-lam-voi-em-trai-truc-ma-khong-phai-ban-be/2741517/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.