Anh có thể thiêu đốt tôi thành tro bụi dù sao nếu không có ánh sáng, thì tôi cũng không cần cuộc sống tăm tối ấy
Type: Thanh Dâng
1.
Về quê phải đi ô tô mất hai tiếng, đến thị trấn phải thuê xe đến làng sau.
Nhà ông nội ở phía đông của thị trấn, nơi mà chỉ cần mở cửa sổ là có thểnhìn thấy núi non trùng điệp, nơi chôn nhau cắt rốn của Lão Đường. Nóira thì tưởng là gần nhưng thực tế lại rất xa. Thế nhưng đối với LãoĐường hễ cứ mở mắt ra là như đã nhìn thấy nơi sinh ra và lớn lên củamình, có lẽ như thế ông cảm thấy bớt cô đơn.
Vừa đến thị trấn,con trai bác cả anh Đường Tuấn đã đợi sẵn tự bao giờ. Anh không có vẻ gì là đứa con sinh ra và lớn lên ở vùng miền núi xa xôi, vẻ bề ngoài rấtnho nhã tuấn tú, nói năng đúng mực, dễ nghe. Anh họ đưa chúng tôi tớisiêu thị của thị trấn, bác gái và bác trai đã chuẩn bị cơm nước sẵnsàng. Anh họ cũng đã đón ông bà nội về đây, Tiểu Lê Tử ngọng líu ngọnglơ, luôn miệng gọi ông nội, bà nội, trông láu ta láu táu khiến mọi người ai cũng phải phì cười.
Trên bàn ăn, bà nội lạnh lùng hỏi xuống: “Bố Tiểu Lê Tử sắp về chưa?”
Điền mỹ nhân mỉm cười đáp: “Sắp rồi ạ, mấy ngày trước con rể gọi điện sắp về rồi ạ.”
“Ừ, cưới nhau lâu thế rồi, Tiểu Lê cũng lớn bằng ngần này rồi, chúng ta đến người cũng chưa gặp lấy một lần. Nhiều người ở thôn ta đi lính, cũnghơn mấy năm không tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-trong-vu-tru/63512/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.