Type-er: Gabeo
5.
Thực ra sau khi nhận lời yêu, mối quan hệ giữa tôi và Diệp Bổng chẳng khácđi là mấy. Đây là thời gian bận bịu nhất, thành phố B yêu cầu anh nhậpngũ, nhưng anh muốn tới nơi mà Trương Miên đang ở, rất vất vả chứ khôngnhư thiên đường. Lần này bà Diệp kiên quyết sắt đá, ông Diệp cũng khôngtỏ ra nhượng bộ, làm Diệp Bổng hết sức khổ tâm.
“Anh định thế nào?”
“Anh không muốn làm mẹ buồn, nhưng thực sự anh muốn đi, học thêm chút nữachẳng phải rồi cũng phải tòng quân hay sao, sau này chẳng phải sẽ thuậnlợi hơn trên đường công danh hay sao?” Diệp Bổng thở dài: “Từ xưa tớinay trung với hiếu không thể vẹn toàn.”
Tôi an ủi anh: “Được mà, anh yên tâm, cô chắc chắn sẽ nghĩ thông”.
“Còn em thì sao? Có định từ bỏ anh không?”
Tôi cười lớn: “Không sao, đợi anh trở về em cũng sẽ tốt nghiệp, anh phải cố gắng kiếm tiền, quay về mua nhà rồi cưới em.”
Bên kia đầu dây vang một tiếng cười lớn: “Được rồi, em nhất định phải có trách nhiệm với anh, không được bỏ rơi anh đâu đấy.”
“He he. Phải xem biểu hiện của anh thế nào”.
Lúc ấy tôi rất vui, người mà tôi đã theo đuổi bao nhiêu năm trời cuối cùngđã trở về bên tôi. Anh muốn tôi ở bên anh. Trên sách viết ai thíchtrước, đấy là kẻ thua cuộc, đây vốn không phải là một cuộc đua. Chỉ cầncuối cùng người đứng sau lưng anh, làm anh cười là tôi, thì thế mới làtình yêu chân chính nhất.
Cuối tuần tôi lại tới khu hoa viên.
Tôi giấu Diệp Bổng, tự mình đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-trong-vu-tru/63508/chuong-3-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.