Type-er: Gabeo
3
Nhưng sự việc ấy đúng là đã bị Hạ Vân Kỳ đoán trúng!
Ngày 26 tết, tôi cùng Lão Đường và Điền mỹ nữ đi siêu thị sắm tết. Hàng hóatrong siêu thị giống như đang có đợt tặng miễn phí, dù có đắt đến mấymọi người xúm lại tranh giành nhau. Lão Đường là người hà tiện, một bêntôi cứ chất đầy đồ ăn vặt vào giỏ, một bên ông lại cứ nhặt ra. Điền mỹnữ nhìn thấy đồ nào mà giảm giá 50% đều nhanh như cắt tranh lấy mà không thèm để ý nó là đồ gì nữa, Lão Đường vã mồ hôi chỉ vì đi nhặt đồ ra.
Điền mỹ nữ rất tức giận, vừa giành với Lão Đường vừa nói: “Ông làm gì mà cứvất hết đi thế, khó khăn lắm tôi mới giành được đấy.”
Lão Đường thất vọng nói, “Nhưng… chúng ta mua tã giấy làm gì?”
“…” Điền mỹ nữ cười hì hì, “Trông nó giống giấy vệ sinh quá… thôi bỏ đi, dù sao rẻ như thế mình mua rồi giữ lại cho cháu ngoại dùng.”
“Con giá bà còn chưa đầy hai mươi tuổi.”
“Ngày xưa lúc tôi hai mươi tuổi, Quả Quả đã hơn một tuổi rồi đấy.”
… Năm đó ông bà ngoại chê Lão Đường giống Đường trưởng lão, da trắng mịn, nhìn là biết không phải kham khổ nên sống chết gì ông bà cũng khôngđồng ý gả Điền mỹ nữ cho bố, ông bà còn đem vất hết lễ vật ra mắt mà Lão Đường mang đến. Về sau, Điền mỹ nữ liều lĩnh chạy trốn cùng Lão Đường,sau khi có thai mới quay về làm cho ông bà ngoại một trận mất mặt, gạođã nấu thành cơm, họ yêu nhau thắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-trong-vu-tru/63504/chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.