Làn mây dày lặng lẽ chất chồng trên bầu trời, ánh nắng len lỏi qua những kẽ hở, loang lổ trên cửa kính màu ghép.
Bầu không khí ngột ngạt nương theo tiết trời kì lạ tích tụ trong trái tim Quý Tiêu, chỉ là, khi nghe Ngụy Khinh Ngữ hỏi chuyện đó, cô cũng không lựa chọn lảng tránh.
Chiếc bóng của Ngụy Khinh Ngữ đổ xuống bàn tay cô, Quý Tiêu nhìn nàng thiếu nữ trước mặt mình, gật đầu: “Phải.”
Giọng nói bình tĩnh và tiếng sấm xa xăm từ bầu trời như đan xen vào nhau, trái tim Quý Tiêu càng lúc càng đau đớn.
Ngụy Khinh Ngữ đã phát hiện ra bí mật của cô, vậy cô cũng chẳng có lí do gì để trốn tránh nữa.
Bàn tay đang buông thõng của Quý Tiêu khẽ siết chặt, cô gắng gượng chống đỡ cơ thể mình, nói ra bí mật mà mình đã chôn giấu sâu dưới đáy lòng suốt ba năm qua: “Mình không phải Quý Tiêu thuở ban đầu, mình vốn đến từ một thế giới khác và cũng tên là Quý Tiêu. Ở thế giới đó, nơi này là một quyển tiểu thuyết tình yêu nam nữ.”
“Đùng đoàng!”
Ngụy Khinh Ngữ chẳng kịp tiêu hoá những gì Quý Tiêu nói, câu chữ còn chưa kết thúc, một tiếng sấm rền vang mang theo sức mạnh khủng khiếp bắn xuyên qua tầng mây, giáng thẳng xuống nhà thờ.
Ánh nắng vàng rực đan xen với sấm sét trắng loá in trên tấm kính màu ghép lộng lẫy, chiếu sáng bức tượng thạch cao ở trung tâm giáo đường.
Ngọn lửa leo lét trên ngọn nến trắng như đang gánh chịu cơn thịnh nộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-quoc-dan-omega-luon-muon-doc-chiem-toi/3322056/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.