Làn gió nhẹ không chút động tĩnh thổi qua căn phòng yên tĩnh đến lạ thường này, khiến cho cành cây xanh đang rung lên bần bật bên ngoài ô cửa sổ cũng phải ngưng lại.
Bầu không khí xấu hổ trong phòng không kiêng nể gì đập vào mặt Quý Tiêu, cô vội vàng thoát khỏi cái ôm của Kiều Nghê, luống cuống giải thích: “Không phải như cô thấy đâu!”
“Tôi biết, tôi biết. Đối với người trẻ tuổi mà nói yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên là chuyện bình thường. Huống chi, còn là anh hùng cứu mỹ nhân đúng không nè?”
Hách Tuệ cười phớ lớ, một tay chống lên khung cửa, bày ra bộ dạng bà tám hóng drama nhìn hai nữ sinh đang ngồi trên giường.
Không biết Kiều Nghê có phải là bị trêu chọc mà tự ái hay không, cô nàng lộ ra vẻ khó chịu nhìn Hách Tuệ, khuôn mặt vì xấu hổ mà đỏ bừng lên.
Sự kiêu căng ngạo mạn lúc trước đã biến mất, chỉ còn lại bàn tay nhỏ đang siết chặt tấm chăn bông dưới thân.
“Bạn nhỏ, không phải em đã rất nhiều lần làm anh hùng cứu mỹ nhân sao?” Hách Tuệ trêu chọc nói.
Mùi bạc hà nhẹ nhàng bám trên da thịt Quý Tiêu, xẹt một cái qua đầu ngón tay khiến cô có cảm giác lạnh buốt.
Ngụy Khinh Ngữ vẫn đứng ngoài cửa, gương mặt không mang theo bất cứ cảm xúc gì, đôi mắt màu xanh ngọc còn lạnh lẽo hơn cả lần đầu tiên hai người gặp mặt.
Quý Tiêu cảm thấy tim mình đập bịch bịch bịch bịch.
Ngay cả khi đối mặt với sự chọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-quoc-dan-omega-luon-muon-doc-chiem-toi/2895299/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.