Chứ như vậy, trong nháy mắt không khí xung quanh đều trở nên yên ắng, đến gió cũng phải lặng lại.
Ánh mặt trời đổ về phía Tây, lưu loát dừng trên khuôn mặt của vị bác sĩ đang đứng ở cửa, nụ cười trêu ghẹo công khai kia trông hết sức chói mắt.
Quý Tiêu lén nhìn Ngụy Khinh Ngữ, sắc mặt của nàng so với khi nãy còn lạnh hơn, cảm giác rùng mình khiến phía sau gáy Quý Tiêu thoáng ớn lạnh.
Vì để bản thân không “bay màu” sớm, Quý Tiêu nhanh chóng phủ nhận: "Không phải, bọn em không có như cô nghĩ đâu."
"Hả?" Bác sĩ hơi ngẩn người, "Chẳng lẽ mấy đứa không phải? Tôi còn tưởng bọn em..."
"Khám cho người bệnh trước đi ạ." Ngụy Khinh Ngữ lạnh lùng cắt ngang lời bác sĩ, "Cô bé này phân hoá thành Omega xong liền bị ngất."
"Bị ngất sao? Vậy mau đi theo tôi." Bác sĩ nghe vậy thì vô cùng kinh ngạc, cô không trêu Quý Tiêu và Ngụy Khinh Ngữ nữa mà vội vàng dẫn họ vào trong.
Khu y tế trong trường về cơ bản rất giống nhau, Quý Tiêu đi theo bác sĩ vào một phòng bệnh mới, cảm giác quen thuộc lại ập vào mắt.
Cô gái nhỏ được đặt trên một giường bệnh sạch sẽ, bác sĩ thuần thục lấy dụng cụ y tế từ trong ngăn kéo ra, bắt đầu khám bệnh.
"Không cần gọi thêm người sao?" Quý Tiêu đứng một bên nghi ngờ hỏi.
"Tôi là bác sĩ cấp cứu, mấy cái bệnh cơ bản của các em tôi khám được hết." Bác sĩ giơ tay lên, khoe ra huy hiệu cài trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-quoc-dan-omega-luon-muon-doc-chiem-toi/2895298/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.