[* Cả cụm là "Mạc trứ thạch đầu quá hà" - tạm dịch "bước trên đá đi qua sông": ý nói chúng ta đừng làm gì không có mục đích, nên làm tốt chuẩn bị trước, đừng miễn cưỡng làm.]
Dung Tự giơ tay, xoa một chút tai Trình Cẩm Chi. "Chị trở về nên nói cho em. Em đi đón chị."
Bữa cơm này, Trình Cẩm Chi ăn đến hồn bay phách lạc. Dù sao nàng nguỵ trang rất tốt, lúc lên taxi còn mang một khuôn mặt tươi cười với Dung Tự.
"Một mình chị trở về có thể sao?"
"Em đi bận đi. Về đến nhà chị nhắn tin cho em."
"Được." Dung Tự đứng ở bên ngoài, giơ tay xoa đầu Trình Cẩm Chi.
Một người về nhà, một điểm cũng không thể. Chờ xe mở xa, Trình Cẩm Chi cúi xuống mi mắt. Hiện tại, nàng không cần làm bộ rất vui vẻ nữa. Trong đầu nàng đều là hình ảnh Dung Tự cùng Hoa Án vừa nãy, nói nàng hậu tri hậu giác cũng được, vừa nãy Dung Tự cùng Hoa Án đứng chung một chỗ, mạc danh có chút hài hòa. Trình Cẩm Chi không nói ra được loại cảm giác đó. Hoặc là do Dung Tự dạo này không nói chuyện với nàng. Kỳ thực Dung Tự cũng nói, chỉ là nàng nghe không hiểu. Nàng nghe không hiểu, Hoa Án có lẽ nghe hiểu. Hoa Án chính là học chuyên ngành này.
Buổi tối, Dung Tự vẫn cùng nàng tán gẫu thường ngày. Mấy ngày sau, chỉ cần nàng không đi liên hệ Dung Tự, Dung Tự cũng sẽ không liên hệ nàng. Dung Tự quãng thời gian trước nói bình tĩnh, cuối cùng thực hiện rồi. Trước Dung Tự nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-quan-trong-nhat-the-gian/1091709/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.