"Chấm lửng là có ý gì? Chị không chặt nữa, em sẽ không yêu chị nữa sao?"
"Chị như thế nào em cũng thích." Dung Tự thực sự không cách nào nhìn thẳng cái từ ngữ này rồi. Hơn nữa, cổ tay phải nàng vẫn còn ê ẩm.
Nhìn thấy câu nói này, Trình Cẩm Chi khuôn mặt đỏ ửng cười. Cùng nhau lâu như vậy, □□ cái chiêu thức này vẫn rất linh nghiệm. Trình Cẩm Chi ngồi ở nắp bồn cầu, lại lôi kéo vạt áo. Nàng ngửi ngửi cổ tay áo, ở trên có mùi vị của Dung Tự. Bộ quần áo này là của Dung Tự. Hôm trước trở về, nàng mặc nguyên một đêm. Ngày đó nàng cảm giác mình như nữ chủ khổ tình, mặc quần áo của người yêu "bạc tình", nếu như trong ngực ôm một khung ảnh, ở nhà đốt một ảnh chụp, vậy thì càng giống. Trình Cẩm Chi còn chưa kịp thực thi, liền bị mẫu thân nàng phát hiện, mẫu thân nàng trợn tròn mắt. "Trình Cẩm Chi, con muốn đốt nhà, cùng chúng ta đồng quy vu tận?"
"A di không phát hiện chứ?" Trình Cẩm Chi hỏi.
"Chị sợ sao?"
"Sợ."
"Sợ mà chị còn lộn xộn."
Trình Cẩm Chi nâng điện thoại, cười đến con mắt sáng lấp lánh. "Nào có, tối hôm qua là em động có được không?"
"Khi nào em mới tới tìm chị? Không có em chị không ngủ được." Trình Cẩm Chi bắt đầu gửi tin nhắn thoại nũng nịu.
Dung Tự nhìn nhìn ngón tay trắng bệch của mình, Trình Cẩm Chi vừa làm nũng, nàng cảm giác mình đang làm một chức nghiệp đặc biệt. "Chị lâu như vậy không về nhà, hảo hảo bồi thúc thúc a
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-quan-trong-nhat-the-gian/1091708/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.