Thứ con gái bất hiếu! Còn dám vác mặt về cái nhà này?
Lưu Dương Quách gào lên, ném về phía Tuyết Mai bất cứ thứ gì ông ta vớ được. Khiêm Bảo Ngọc lao đến can ngăn chồng:
- Mình à, bình tĩnh. Có gì từ từ nói.
Tuyết Mai run cầm cập, thấy cha mình hừ một tiếng rồi ngồi phịch xuống ghế thì mới rón rén lại gần. Cô ta giả vờ như không biết gì, dịu dàng hỏi:
- Cha tức giận không tốt cho sức khỏe đâu. Con gái đã phiền lòng cha điều gì ạ?
- Vô dụng! Chỉ tổ vác nợ về. Cô xem cô làm gì mà chọc giận tới Du thiếu gia, để hợp đồng bị hủy hết thế này?
Tuyết Mai tròn mắt, không ngờ Du Quân lại vì Bạch Hồng mà thật sự làm đến mức này.
- Ch...cha...Con xin lỗi.
- Cô làm gì thì làm. Quỳ xuống cầu xin hắn cũng được. Cơ nghiệp Lưu Dương gia mà sụp đổ thì cô đừng hòng nhận danh tiểu thư nhà này!
Tuyết Mai khép nép run sợ. Cô cúi đầu xin lỗi Lưu Dương Quách mà cắn chặt môi, trừng trừng mắt thù hận. "Con ả Tử Bạch Hồng! Tại mày mà tao phải nhục nhã! Cứ chờ đấy".
***
Bạch Hồng lăn ra giường thở phào. Cô thấy mình diễn xuất cũng thật đỉnh, rất có tố chất làm diễn viên. Nhớ tới vụ vừa rồi, Bạch Hồng mở điện thoại lên gọi điện cho Nhi Tâm.
"Lô a"
"Tập tài liệu đó, là mày đúng không?"
"Còn ai vào đây nữa bạn hiền. Đằng nào mày cũng không cần đến, chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-mai-mai/2972198/chuong-30.html