Lần sau đừng như thế. Tôi khó chịu.
Du Quân hạ giọng dỗ dành. Bạch Hồng chỉ gật gù qua loa.
Nhưng hôm sau, rồi lại hôm kia,... ngày nào Khương Vũ Thành cũng "tình cờ" chạm mặt Bạch Hồng, khi thì ở thư viện, lúc thì trên hành lang.
Du Quân tức điên ruột nhưng không dám làm càn, sợ Bạch Hồng sẽ giận anh như lần trước. Anh đợi Khương Vũ Thành đi vào góc khuất rồi mới túm lấy cổ áo của cậu ta. Du Quân đưa đôi mắt sắc lạnh, cảnh cáo:
- Thiếu phu nhân của Du gia, Khương nhị thiếu nên biết thân biết phận.
Khương Vũ Thành vẫn giữ nguyên vẻ mặt ôn hòa và bình thản như đã lường trước mọi chuyện. Cậu ta hất cằm lên cười khẩy:
- Hoa chưa có chủ, đâu ai cấm hái?
Du Quân trừng mắt, quanh người như tỏa ra hàn khí lạnh thấu tâm can. Khương Vũ Thành thì vẫn trân trân đứng cười, sau đó đút tay túi áo mà bước đi khỏi.
- Yên tâm. Tôi tiếp cận Tử Bạch Hồng là có mục đích khác.
Nói rồi, bóng dáng thư sinh kia cũng khuất hẳn. Du Quân thả một ánh nhìn đầy ngờ vực vào không trung, rồi cũng quay lưng về lớp 11C.
Việc Du Quân ghé tới thường xuyên, học sinh lớp này cũng chẳng lạ lẫm gì nữa. Bởi đâu còn lý do nào khác ngoài Bạch Hồng?
Cô đang ngồi đọc sách bên cửa sổ. Ánh sáng chiếu nhè nhẹ lên trang giấy. Du Quân đến cạnh cô, giật lấy quyển sách:
- Hết giờ rồi. Đi dạo.
Bạch Hồng bĩu môi, kiễng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-mai-mai/2968064/chuong-54.html