Du Quân đưa Bạch Hồng vào một cửa hàng lễ phục. Anh ngồi vắt chéo chân trên ghế, phẩy tay với nhân viên:
- Đẹp nhất có thể.
Chuyên viên thời trang cúi đầu cung kính, bắt đầu dẫn cô tới phòng thử đồ. Ba bộ lễ phục lộng lẫy đã được chuẩn bị từ trước, chỉ còn chờ người khoác lên. Bạch Hồng bị xoay mòng mòng trong vải lụa đến hoa mắt. Và mãi cho đến chiếc váy thứ ba, các nhân viên kia mới hài lòng ngắm nhìn tuyệt phẩm mỹ nhân trước mắt.
Ôm sát trên cơ thể Bạch Hồng là bộ váy đỏ rượu quý phái. Chân váy xẻ tà cao, tôn lên bắp đùi và đôi chân dài trắng nõn. Ba vòng lấp ló sau lớp vải lấp lánh kim sa.
Nhìn Bạch Hồng rất ra dáng một thiếu nữ sắc sảo. Trên đôi cao gót, cô bước đi vụng về, nhưng cũng nhanh chóng lấy lại thăng bằng.
Nghe tiếng chân tiến tới gần, Du Quân ngẩng đầu lên. Anh ngẩn người, mắt đờ đẫn không chớp. Bị nhìn chằm chằm như thế, Bạch Hồng ngượng ngịu đan tay vào nhau.
Du Quân biết là trông cô sẽ rất đẹp. Phải, suốt ba mươi phút vừa rồi anh đã tưởng tượng ra đủ sự mỹ miều của cô, nhưng không ngờ lại có thế hoản hảo đến mức này.
Tuy nhiên, Du Quân chợt nhận ra rằng, mình thấy Bạch Hồng rất quyến rũ, và những tên đàn ông khác chắc chắn cũng thấy thế. anh tạm ngưng lại rung động, trầm giọng, nói:
- Thiếu vải quá. Thay bộ khác.
Cô chuyên viên nhướn mày khó hiểu, lịch sự gợi ý:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-mai-mai/2968063/chuong-55.html