Du Quân nắm tay Bạch Hồng, dẫn cô ngồi vào xe.
- Tôi đưa cậu đến một chỗ này.
Bạch Hồng cũng tò mò thuận theo. Trong suốt chặng đường, Bạch Hồng vẫn nắm chặt tay Du Quân. Cô đang muốn tận hưởng chút hơi ấm cuối cùng trước khi phải xa nhau. Lời tỏ tình của cô...có lẽ là đành phải gác lại.
Xe chạy bon bon suốt hai giờ đồng hồ, vạn vật xung quanh ngày một trở nên quen thuộc. Đến khi xe dừng lại hẳn, Du Quân đẩy cửa dắt Bạch Hồng ra, thì cô mới tròn mắt bất ngờ.
Cả hai đang đứng ngay trước trại trẻ mồ côi năm xưa, nơi mối duyên hồng chớm chở.
Rồi Du Quân nhìn cô, ánh mắt đầy lưu tình. Anh cùng Bạch Hồng ghé thăm cây táo trên đồi. Cây táo già đã thêm to lớn, xù xì. Thảm cỏ cũng đã một màu xanh non rậm rạp, xen lẫn trong đó có những đốm hoa dại vàng vàng trắng trắng.
Biết bao kỉ niệm đáng yêu của Du Quân và Bạch Hồng đã ngủ lại nơi đây, giờ đột nhiên sống dậy, sinh động và trong sáng như mới ngày hôm qua thôi, cả hai lần đầu gặp nhau.
Bạch Hồng ngẫm lại, bật cười, đôi má hây hây ửng hồng. Du Quân cũng khẽ cười theo cô.
Gió thổi nhè nhẹ làm mái tóc trắng ngà rung rinh. Bạch Hồng ngước mặt nhìn về cây táo, tự nhiên cô thấy hình ảnh hai đứa trẻ đang cùng nhau nô đùa, nụ cười ngây ngô và trong trẻo vô cùng. Bé trai kia ngồi vắt vẻo trên cành cây, tay cầm một trái táo đỏ mà đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-mai-mai/2968010/chuong-79.html