Bạch Phí Ưu đứng đợi Hàn Ân ở ngoài cánh cửa phòng của Hàn Tư Thông.
Chuyện buổi trưa, lúc anh và Hàn Tư Thông nói chuyện, anh cũng đã xí xoá chuyện cũ, dù sao cũng đã qua, nếu bố anh trên trời chắc cũng sẽ không giận anh, thêm nữa là anh yêu Hàn Ân quá nhiều. Trải qua hết biết bao nhiêu sự hiểu lầm, anh sẽ không đánh mất cô một lần nữa.
Sau khi nói chuyện với ông ở ngoài mộ, anh cũng đã giảm đi bớt sự hối hận trong lòng mình. Sự thành thật của ông, như là liều thuốc giảm đau sau cái chết của bố anh.
Bây giờ thì anh mới hiểu được, Hàn Tư Thông cũng ám ảnh cái chết của bố anh, suốt hết những năm tháng. Sự khủng hoảng của anh lên gấp bội khi ông nói ra sự trăn trói trong lòng.
"Cái chết của Bạch Lý, làm tôi sống như kẻ tù tội. Tôi trốn tránh trở về An Viên đã lòng mình tịnh tâm, thanh thản hơn. Nhưng những câu trách mắng của Bạch Lý làm tôi không yên ổn giấc ngủ, dù chỉ là một ngày. Theo đó, tôi hút thuốc cho lòng mình dễ chịu hơn. Cứ thế năm này qua tháng nọ, cậu biết không? Tôi bị ung thư phổi."
Bạch Phí Ưu kinh dị, anh không có thể nói được gì nữa. Muốn nói nhưng không biết bắt đầu từ đâu, nên cứ thế anh im lặng là biện pháp tốt nhất.
Thấy Bạch Phí Ưu im lặng, ông mới cười nói tiếp: "Tôi không chữa trị. Số tiền lương hưu của tôi chỉ đủ mỗi thuốc uống để giảm bớt sự đau đớn cho thân thể hơn thôi. Thế nên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-danh-het-cho-anh/1487604/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.