Trương Trực Nam ngồi vào ghế dựa cạnh hồ bơi, anh nhìn Bạch Phí Ưu từ trong biệt thự bước ra.
Anh chau mày, dù Bạch Phí Ưu có chỉnh trang lại quần áo mình thì vẫn không giống được như mọi hôm. Lúc nào anh ta cũng phải chỉnh chu từ trên xuống dưới, quần áo thẳng nếp mới bước ra ngoài. Mà giờ quần áo lại nhăn nhúm, đầu tóc không vào nếp, chỉ có được một điều nhìn anh ta càng yêu nghiệt với vẻ ngoài chính chắn như thường ngày.
"Anh làm gì để tôi phải đợi lâu thế?"
Bạch Phí Ưu không trả lời câu hỏi Trương Trực Nam, anh đang bực tức vì kẻ đã phá ngang chuyện tốt của anh.
"Cậu đến đây làm gì?"
Trương Trực Nam nhún vai, nhàn nhạt trả lời: "Tôi và anh đi giải khuây đi, chứ không tôi sẽ buồn mà chết."
"Hôm nay không được."
Trương Trực Nam: "Tại sao?"
Bạch Phí Ưu viện lí do: "Tôi vừa mới thức là cậu đã đến, giờ tôi phải chuẩn bị lên công ty."
"Anh uống rượu sao?" Trương Trực Nam hỏi câu khác. Vì thật sự ngồi gần Bạch Phí Ưu, nông nặc mùi rượu.
"Hôm qua có uống hơi nhiều một chút." Đôi mắt Bạch Phí Ưu không gợn sóng, nên sự nói dối tức nhiên Trương Trực Nam sẽ không nhìn ra được: "Nên… bữa khác."
Trương Trực Nam vội nhìn đến bàn tay phải có vết máu đã khô của Bạch Phí Ưu, anh tò mò: "Bàn tay phải của anh là sao thế, lại nữa à?"
Nhìn bàn tay phải một vết đâm sâu của miểng thủy tinh bắn vào, Bạch Phí Ưu hờ hững trả lời: "Ừ, phát tiết!" Nếu nói lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-danh-het-cho-anh/1487590/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.