Hai giờ sáng, Bạch Phí Ưu rời Niên Hoàng Thượng Đỉnh về Quý Bắc Đình.
Thật chất, ở thành phố S này, anh có mua biệt thự nhưng lần này lại đến Quý Bắc Đình ở. Khá buồn cười, vì người con gái anh yêu đang làm ở khách sạn này.
Người con gái anh yêu suốt mười lăm năm. Từ khi anh chỉ là cậu con trai 14 tuổi. Năm ấy hai bên gia đình hợp tác làm ăn. Anh chán ngắt với việc của người lớn, nên cứ đi lòng vòng khuôn viên của nhà hàng nơi hai người đàn ông trong phòng riêng đang vui vẻ trò chuyện.
Ngay bên bờ hồ, bóng trắng nhỏ xin đang ngồi trên xích đu, bàn tay phải luôn ôm chặt gấu bông. Như thiên sứ nhỏ giáng trần.
Nụ cười cô bé cũng ngọt ngào không kém khi nhìn thấy anh.
Cô bé rời xích đu. Chạy lon ton lại chổ anh, chỉ để chào làm quen.
“Chào anh, em là Ân Ân.”
Anh cũng bắt đầu cảm tình với cô bé xinh xắn này “Chào em, anh là Tiểu Bạch.”
“Vâng. Anh Tiểu Bạch cao thật. Lúc nãy em đã thấy anh đi theo chú Bạch. Anh sắp cao bằng chú luôn.” Dáng cô bé nhỏ nhắn, chỉ đứng đến eo của anh. Nên nhìn khác gì búp bê nhỏ đâu.
Anh cười, anh cao vì di truyền từ mẹ chăng? Mẹ anh lúc còn trẻ là người mẫu cho tạp chí điện ảnh mà.
“Rồi sau này Tiểu Ân cũng sẽ cao lớn hơn.”
“Thật chứ?” Cô bé nắm lấy tay anh “Vậy anh Tiểu Bạch đợi em lớn chung nhé!”
Anh gật đầu.
Đó là sự gặp gỡ bắt đầu cho cuộc tình của đời anh. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-danh-het-cho-anh/1487560/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.