“Anh Tiểu Bạch, anh đã có người yêu rồi sao?” 
“Ai cũng được, nhưng sẽ không phải là cô!” 
“Anh Tiểu Bạch, anh không thích em sao?” 
“Tôi ghét cô. À mà không, tôi cực kỳ căm ghét cô! Hiểu chưa?” 
“Chị Ân? Chị Ân?” An Vy Vy vỗ vai Hàn Ân. 
Hàn Ân như người tỉnh cơn mê, lòng lại xót xa không thôi. 
“Sao Vy Vy?” Trong đôi mắt Hàn Ân có một chút hoảng loạn. 
An Vy Vy biết Hàn Ân lại thẫn thờ. Suốt bốn ngày nay luôn trong tình trạng như thế. Có hôm còn đổ cà phê lên váy khi nào cũng không hay. Hàn Ân có bao giờ như vậy đâu? 
“Chị nghe máy đi.” An Vy Vy đưa điện thoại bàn cho Hàn Ân. 
“Vâng, khách sạn Quý Bắc Đình xin nghe ạ.” Hàn Ân áp sát điện thoại vào tai nghe. 
Bên kia vang lên giọng nam tính “5 giờ chiều nay tôi xuống đến sân bay. Cho người ra đón.” 
Hàn Ân ngạc nhiên, sao lại có người nói chuyện trống không thế kia “Dạ cho hỏi ngài tên gì?” 
Bên đầu dây bên kia hỏi ngược “Cô là ai? Khả Duy đâu?” 
“Giám đốc Khả Duy nghỉ phép được năm hôm rồi ạ. Hiện tại tôi là người trực điện thoại.” Hàn Ân vẫn lễ phép dù trong lòng không được vui. Người gì đâu chẳng chủ ngữ vị ngữ vào câu nói gì cả “Ngài muốn đặt phòng tổng thống xin mời ngài lại khách sạn Quý Bắc Đình làm thủ tục, bên khách sạn chúng tôi không nhận đặt phòng qua điện thoại.” 
Giọng của Hàn Ân thanh thoát, nghe rất dễ chịu, nên dù cô có nói lời nói “lưỡi lam” đi chăng nữa vẫn thấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-danh-het-cho-anh/1487559/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.