Thấy hai người bước vào nhà, anh cũng cười thầm rồi theo sau. Anh dần tưởng tượng ra cảnh mỗi buổi tối sau khi làm việc mệt mỏi anh trở về nhà và thấy cô vui vẻ như vậy là anh đã hạnh phúc lắm rồi, nhất định lần này anh sẽ không để cô rời xa anh nữa. Nhất định anh sẽ tỏ rõ lòng mình và cho cô thấy được tình cảm của anh.
Ngồi vào bàn ăn cô cố tỏ ra bình thường, nói đúng hơn là cô coi anh như không khí. Chỉ có như vậy thì cô mới thấy thoải mái hơn được chứ cứ để ý thái độ của anh thì sao cô có thể nuốt trôi kia chứ. Vả lại cả chiều đến giờ sắp xếp đồ đạc bụng đã đói meo, nhìn bàn thức ăn hấp dẫn sao cô cưỡng lại được. Bà Đinh gắp cho cô lia lịa, cô cũng chẳng từ chối mà vui vẻ cười tít mắt.
-“ Bà ăn nhiều vào nha, để cháu lột vỏ tôm cho bà nhé!!?”
-“ Như Hoa cưa việc ăn đi, đã có người khác lột rồi!”
thế là bà quay sang nhìn Anh, chẳng cần nói thì cũng biết người phải lột vỏ mấy con tôm kia là ai rồi, đường đường là Phó chủ tịch của Hàn Thị cao cao tại thượng, nhưng về nhà anh cũng chỉ là chân sai vặt của hai người phụ nữ trước mắt mà thôi, cũng may là mẹ anh không có ở đây, chứ không thì là ba người mất. Nhưng biết làm thế nào? thôi thì đành ngậm ngùi nghe lời vậy. Thấy thế, lòng cô có chút hả hê thần nghĩ trong đầu “ bình thường anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-cua-pho-tong/2507871/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.