Dưới tình huống Mục Thành hoàn toàn không hay biết gì, Mục Thiên và Đổng Dịch tranh đấu gay gắt cùng trưởng thành.
Vài năm sau, Mục Thiên lên cấp hai, học khác giờ với Mục Thành, rốt cuộc Đổng Dịch cũng hoàn thành được giấc mộng cùng Mục Thành đến trường rồi tan học… Tuy là nguyện vọng trải qua cuối tuần cùng nhau vẫn khó thực hiện như cũ, nhưng Đổng Dịch đã rất thỏa mãn rồi.
“Tiểu Dịch, Lưu Y Y bên lớp tám hẹn tớ cuối tuần ra ngoài chơi.” Trên đường tan học về, Mục Thành gặm cây kem Đổng Dịch đãi, hàm hồ nói.
Anten dò địch trên đầu Đổng Dịch lập tức dựng thẳng lên, cảnh giác nói, “Cậu đã hẹn cuối tuần đi mua sách với tớ, nói không giữ lời không phải là đứa trẻ ngoan.”
“Không có không có, tớ đã từ chối, chỉ là bạn ấy luôn tìm tớ hỏi chuyện của cậu, tớ cảm thấy hơi kỳ quái.” Mục Thành cắn một cái cuối cùng lên cây kem, thản nhiên để Đổng Dịch lau khóe miệng giúp, nói tiếp, “Tớ nghe Dung Chính nói, Lưu Y Y thích cậu.”
“Dung Chính nói bậy! Hơn nữa tới không thích Y Y gì đó kia.” Đổng Dịch yên lặng ghi nhớ Nhạc Dung Chính một nét trong lòng, nghiêm túc nói, “Thành Thành, chúng ta là học sinh tiểu học, yêu sớm là không tốt.”
Mục Thành càng nghi hoặc, “Yêu sớm là cái gì?”
Không xong, nói lộ hết.
“Không có gì.” Đổng Dịch nắm tay cậu đi về hướng cửa hàng, nói sang chuyện khác, “Muốn ăn xúc xích nướng không, tớ mua cho cậu ăn.”
Hai mắt Mục Thành sáng rực lên, quả nhiên lực chú ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-co-doc/1317128/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.