Đại khu quân đội X, sau khi mấy đứa nhóc nghịch ngợm tan học.
Nhạc Dung Chính đầu cắt hình quả dưa hấu chạy đến nhà Đổng Dịch, lôi kéo Đổng Dịch đang ở nhà làm bài tập đến phía sau cây đại thụ ở phía tây, chỉ chỉ một căn nhà nhỏ đang có công nhân ra ra vào vào cánh cổng mở rộng cách đó không xa, lém lỉnh nói, “Đổng Dịch, có hàng xóm mới dọn đến, nghe nói nhà này có hai đứa nhóc cỡ tuổi chúng ta, gần đây Hùng Khôn quá kiêu ngạo, chúng ta có nên thu nhận hai tên mới này không?”
Đổng Dịch mặt bánh bao nghiêm túc lắc đầu, “Dung Chính, ông nội tớ nói ỷ đông hiếp yếu là không tốt.”
“Nhưng ông nội tớ cũng nói, lúc đối mặt với quân địch mạnh hơn mình, phải học được động não.” Nhạc Dung Chính lời lẽ chính nghĩa, vỗ lên thân cây, “Nhìn cái cây này đi, thô ráp không? To khỏe không? Nhìn lại cậu đi, có gầy không? Có yếu không? Hiện tai Hùng Khôn chính là cái cây này, chúng ta muốn chặt cái cây, nhất định phải gọi nhiều người đến, bằng không chỉ có hai chúng ta nhất định chặt không được.”
“Hùng Khôn chỉ béo thôi.” Đổng Dịch sửa đúng, ưỡn ngực nói, “Tớ là rắn chắc.”
Nhạc Dung Chính chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, “Béo cũng là ưu thế! Trước mặt mấy tên to lớn rắn chắc cũng vô dụng! Đổng Dịch, cậu là con trai, con trai phải dùng nắm đấm nói chuyện, Hùng Khôn bắt đầu thu đàn em, chúng ta cũng phải thu!”
Đổng Dịch giơ tay sờ trán Nhạc Dung Chính, “Dung Chính, có phải cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-co-doc/1317126/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.