*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Only_U
Lần thứ ba Đổng Dịch có ý xấu nghiêng mặt qua, Lưu Khoa giơ tay đẩy mặt hắn, nổi giận nói, “Đổng Dịch, đừng ép em tịch thu chìa khóa xe! Nhìn đường, đừng nhìn em!”
Đổng Dịch kéo tay cậu xuống, thừa dịp dừng xe chờ đèn đỏ xoay qua hôn lên mặt cậu, sau đó lùi lại quang minh chính đại nhìn cậu nở nụ cười.
Hai tai Lưu Khoa ửng hồng, giơ tay đẩy mắt hắn, “Anh có thói quen lái xe như vậy còn muốn dạy em lái, em sợ mình sẽ biến thành sát thủ đường phố, không cần anh dạy em sẽ tự đi đến trường học lái!”
“Ngày tết không được nói mấy câu xui xẻo.” Đèn xanh sáng lên, Đổng Dịch theo lực đẩy của cậu ngồi thẳng lưng khởi động xe, “Tiểu Khoa, sau này em có thể thường xuyên mặc âu phục không?”
“Không!” Lưu Khoa cố ý chọc giận hắn.
“Phải mặc.” Đổng Dịch nhớ lại cảm xúc kinh diễm hôm nay khi thấy Lưu Khoa mặc âu phục từ trong phòng đi ra, độ cong trên khóe miệng ngày càng lớn, “Nhìn đẹp lắm, thật muốn cởi.”
Lưu Khoa nhíu mày, “Anh nói cái gì?” Vừa rồi hình như cậu nghe được câu gì kỳ quái.
Đổng Dịch bật đèn chuyển hướng, liếc nhìn gương chiếu hậu rồi bẻ tay lái, mượn động tác nghiêng đầu không cho cậu thấy vẻ mặt của hắn lúc này, bình tĩnh trả lời, “Không có gì, hỏi em ăn sáng chưa, sáng sớm bà anh đã bắt đầu chuẩn bị thức ăn, chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-co-doc/1317092/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.