Hách Triết đột nhiên quay sang nhìn cô, bình tĩnh nhìn vào mắt cô, “Anh hy vọng em không kết hôn với Thẩm Thần Bằng, em có thể làm được không?”
Đồng Hiểu thở dài, “Đừng như vậy được không? Em và Thẩm Thần Bằng thật lòng yêu nhau, anh không thể rộng lượng, tác thành cho bọn em sao?” “Anh không làm được, huống hồ hai người thật sự yêu nhau thật lòng sao? Chẳng lẽ em không phải là vì trả thù anh ta nên mới kết hôn à?” Mắt Đồng Hiểu lóe lên, “Thiệp mời là Chung Hân Nhiên gửi cho anh à?” Hách Triết gật đầu, “Cô ta không chỉ gửi cho anh thiệp mời, còn nói với anh rất nhiều chuyện anh luôn không biết
Tại sao mỗi lần xảy ra chuyện, em đều không nghĩ đến tìm anh?” Đồng Hiểu hít sâu một hơi, “Có lẽ anh vẫn chưa đủ hiểu chung Hân Nhiên.”
“Cho dù anh không hiểu cô ta, nhưng anh tin cô ta không lừa anh
Có mấy lời cô ta nói rất có lý, nếu như không phải là những năm qua anh luôn không muốn tìm lại trí nhớ thì anh cũng sẽ không mất đi em, sẽ không để em chịu nhiều tủi thân như vậy
Sau khi quen biết Thẩm Thần Bằng, em chịu bao nhiêu khổ sở, sẩy thai, tạm giam, căn nguyên của những thứ này không phải đều vì anh ta sao? Đồng Hiểu, trong lòng anh khó chịu, cứ nghĩ sau này em không thuộc về anh nữa, anh sống còn đau khổ hơn chết
Mà anh biết anh làm như vậy rất ích kỷ, nhưng anh thật sự không có cách nào dẫn được cơn đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475362/chuong-932.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.