Đồng Hiểu cầm lấy tay bà, “Cháu nhất định sẽ đến thăm anh ấy.”
“Đám cưới của cháu?” Tổng Thủy thăm dò
Đồng Hiểu dùng sức mím môi, “Cháu xin lỗi, cháu không thể hủy bỏ hôn lễ.”
Đi ra khỏi phòng bệnh, Đồng Hiểu nhìn thấy ngay Thẩm Thần Bằng đang đứng dựa vào tường ở cuối hành lang
Anh cầm bật lửa trên tay mở rồi lại tắt, đốm lửa lúc sáng lúc tối.
Thẩm Thần Bằng cũng nhìn thấy cô, nhanh chóng đi tới
Anh không nói gì, cầm lấy tay cô, kéo cô rời khỏi bệnh viện
Trên đường đi, hai người đều im lặng, cuối cùng xe dừng ở chung cư của bọn họ.
Anh kéo tay cô đi vào thang máy
Trong thang máy, cô giãy ra khỏi tay anh
Thẩm Thần Bằng khẽ nhướng mày, bướng bỉnh tiếp tục cầm lấy tay cô
Lần này anh cầm rất chặt, cô cũng không vùng vẫy nữa
Đến chung cư, Đồng Hiểu trầm giọng nói: “Hôm nay em ngủ ở phòng của khách, sáng mai em phải đến bệnh viện thăm anh ấy, không làm ồn đến anh.” Thẩm Thần Bằng híp mắt lại, cầm chặt cổ tay cô, giọng nói lạnh như băng, “Em giận dỗi với anh làm gì? Anh ta tự sát, em trách anh à?” Đồng Hiểu đón lấy ánh mắt lạnh lùng của anh,“Tại sao phải giấu em đưa thiệp mời cho anh ấy? Rốt cuộc anh đã nói với anh ấy những gì? Anh ấy đã rất đáng thương rồi, tại sao phải đối xử với anh ấy như vậy?” Thẩm Thần Bằng cười lạnh, “Anh ta rất đáng thương, anh thì đáng chết à? Dựa vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475361/chuong-931.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.