Anh thỏa mãn nói: “Chỉ cần là em nấu, anh đều thích.” Đồng Hiểu lườm anh một cái, “Đi ra ngoài, đừng ảnh hưởng đến tôi.”
Anh cười vỗ đầu cô, “Phụ nữ phải dịu dàng chút mới đáng yêu.”
Chỉ là món mì tôm trứng đơn giản, mỗi người một bát, nhưng anh ăn vô cùng ngon miệng, giống như ngon hơn bất cứ sơn hào hải vị nào anh từng ăn.
“Đồng Hiểu.” Anh đột nhiên gọi tên cô, cô ngẩng đầu lên nhìn anh, “Sao thế?” “Yêu cầu của anh không hề cao, nếu như ngày nào cũng có thể ăn mì tôm trứng em nấu, anh đã thỏa mãn rồi.” “Anh bị thần kinh à, sau này bảo Chung Hân Nhiên nấu cho anh.” Thẩm Thần Bằng tức giận lườm cô, “Em có thể đừng nhắc tới cô ta không?” “Chị ta là vợ chưa cưới của anh, sau này sẽ sống với anh cả đời, sao cứ nhắc đến chị ta là anh lại bực bội như vậy, thể thì sau này làm sao mà sống được?” “Ai nói anh muốn sống với cô ta cả đời?” Đồng Hiểu trợn to hai mắt, “Hai người còn chưa kết hôn mà anh đã nghĩ đến chuyện ly hôn rồi à?” “Anh chưa từng muốn kết hôn với cô ta.” Đồng Hiểu bĩu môi, “Lời không có trách nhiệm như vậy anh nói trước mặt tôi thôi, đừng nói với chị ta.” “Anh không tin em không nhìn ra, anh đang dùng cô ta để chọc tức em.” Đồng Hiểu bật cười, “Ấu trĩ.”
“Anh cũng cảm thấy mình ấu trĩ, ở trước mặt em, hình như chỉ số thông minh của anh lập tức giảm xuống bằng không, vậy mà anh cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475342/chuong-912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.