Tất cả những gì tao phải chịu bây giờ, tao sẽ nhanh chóng trả lại mày gấp đôi.
Thẩm Thần Bằng lái xe một lúc, dừng lại ở bên đường, trầm giọng nói với người phía sau, “Em lên ngồi đằng trước đi.”
“Không, tôi ngồi phía sau rất tốt.”
Anh cười, “Em có tin em không nghe lời, anh sẽ ném em lại đây không?”
Đồng Hiểu hừ giọng, cũng không để ý tới anh.
“Có phải em chắc chắn rằng anh không nhẫn tâm được với em không?” Đồng Hiểu vẫn mặc kệ anh
Giọng anh mềm hẳn đi, “Vừa rồi lúc ăn cơm anh uống chút rượu, bây giờ đang chóng mặt, em ngồi phía trước nhìn đường giúp anh.” Đồng Hiểu hít sâu một hơi, ngồi vào ghế phụ
Không phải cố tin lời anh, chỉ là chế anh phiền
Còn giằng co nữa, anh sẽ tìm ra nhiều lý do đường đường chính chính hơn thôi
Đồng Hiểu ngồi vào ghế phụ, anh vươn người qua thắt dây an toàn giúp cô
Thắt xong rồi, anh không ngồi về chỗ mà nhìn chằm chằm cô, ánh mắt ngẩn ngơ
“Thẩm Thần Bằng.” Cô trầm giọng nhắc nhở
“Đồng Hiểu, lúc em nghe lời thật sự rất đáng yêu.” Anh nói xong lại lái xe đi.
Dọc đường đi hai người đều không nói gì, trong xe yên tĩnh đến quỷ dị
Gió bên ngoài càng lúc càng lớn, gần như đang gào thét
Thẩm Thần Bằng kéo cửa sổ xe lên, trong xe lập tức khô nóng, đây là sự ngột ngạt trước cơn giông tố
Điều hòa được bật lên, lập tức đỡ hơn hẳn
Thời tiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475340/chuong-910.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.