Đồng Hiểu day ấn đường đau nhức, rốt cuộc đôi vợ chồng này muốn thế nào.
Chung Hân Nhiên cũng đi đến sofa ngồi xuống, giống như nữ chủ nhân chỉ cái sofa đối diện, “Cô ngồi đi.” Đồng Hiểu cười lạnh trong lòng, “Đây là nhà tôi.” “Tối hôm qua cả đêm Thần Bằng không về nhà, là ở bên cô à?” Đồng Hiểu không lên tiếng
Cô thấy lửa giận dâng lên trong mắt Chung Hân Nhiên, đây cũng là một người phụ nữ điên cuồng vì yêu
“Đồng Hiểu, sao cô lại không biết xấu hổ như vậy! Tôi và Thần Bằng đã sắp kết hôn rồi, cô lại còn quyến rũ anh ấy, rốt cuộc cô có coi tôi ra gì không hả?” “Tôi không quyến rũ anh ta!” Chung Hân Nhiên càng tức giận hơn, “Cô không quyến rũ anh ấy, ý cô là anh ấy quấn lấy cô à? Đồng Hiểu, cô tưởng cô là ai? Cô chỉ là một con nhỏ nghèo kiết xác, cô dựa vào cái gì cướp đàn ông với tôi! Cô có tin tôi xé nát mặt cô ra không?”
Đồng Hiểu hít sâu một hơi: “Chị Hân Nhiên, tôi vẫn sẵn lòng gọi chị một tiếng chị, đây cũng là lần cuối cùng tôi giải thích với chị
Thẩm Thần Bằng ở trong lòng chị là báu vật, nhưng ở trong mắt tôi không đáng giá một xu
Đừng nói tôi không chủ động quyến rũ anh ta, cho dù anh ta đến tìm tôi, đến lần nào tôi cũng sẽ từ chối lần đó.”
Chung Hân Nhiên hừ lạnh một tiếng, “Đồng Hiểu, có đúng là biết nâng giá trị bản thân đấy
Thế này đi, tôi cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475338/chuong-908.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.