“Không.”
Chung Hân Vãn giễu cợt, “Cái đồ gian xảo tiểu nhân như anh, anh tưởng tôi có thể tin à? Anh có dám thể với trời, anh không động vào Đồng Hiểu không, không nói cái gì đó, chắc chắn có hôn trộm.” “Đồ thần kinh!” Thẩm Thần Bằng mất tự nhiên mắng một câu, rồi quay người rời đi
Tiết Ngọc Lan đi từ phòng bếp ra, nhìn thấy Thẩm Thần Bằng đi rồi, vội hỏi Chung Hân Văn, “Sao nó vừa mới về đã đi thế?”
“Đi đuổi theo con dâu bác.” “Thật à?”
Tiết Ngọc Lan hiểu thành đuổi theo Chung Hân Nhiên.
Chung Hân Văn nghiêm trang gật đầu, cầm điện thoại lên gọi cho Đồng Hiểu
“Đồng Hiểu, tối hôm qua Thẩm Thần Bằng không làm gì cậu chứ?” Đồng Hiểu buồn bực, tin tức không đến nỗi truyền nhanh như vậy chứ? “Cậu ở nhà chờ, Thẩm Thần Bằng đến lấy điện thoại và ví tiền đấy, điện thoại thì cậu giữ cho anh ta, tiền trong ví lấy ra tiêu đi.” Khóe miệng Đồng Hiểu co rút, “Trong ví anh ta không có tiền.” Chung Hân Văn khựng lại, sau đó cười lớn, “Được lắm, cậu đã kiểm tra rồi à?” “Không phải, tớ không làm gì cả.” Đồng Hiểu yếu ớt giải thích, cô vẫn luôn biết trong ví tiền của anh chưa bao giờ có tiền mặt.
“Được rồi, không cần giải thích, gần đây cậu chịu tủi thân ở trường tớ đều biết hết, những scandal kia đều là do một tay chị tớ tạo ra
Chị ta ngây thơ cho là như vậy có thể đuổi cậu khỏi Bắc Kinh
Cái người phụ nữ ngu xuẩn này không biết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475337/chuong-907.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.