Đồng Hiểu lúng túng gọi: “Chị Hân Nhiên.”
Cô chủ nghe hai người nói chuyện thì phàn nàn với Chung Hân Nhiên, “Hân Nhiên, cô cũng thật là, nếu đã quen biết nhau thì sao lúc xảy ra chuyện lại không đến nói một tiếng chứ, hại chúng ta có hiểu lầm lớn như thế?” Chung Hân Nhiên hơi mất tự nhiên, “Hôm đó tôi không có ở trong tiệm, sau đấy tôi mới được người ta nói lại cho.”
Cô ta nói rồi chuyển hướng sang Đồng Hiểu, “Đồng Hiểu, em có rảnh không, đi uống cà phê với chị đi.” Đồng Hiểu lắc đầu, “Em xin lỗi, em còn có việc.” “Vậy à, vậy lần sau chúng ta lại tụ tập nhé.”
Đồng Hiểu không phải thật sự có việc
Lần đó cô vội vàng chạy tới cửa hàng, tuy người đứng ngoài vây xem rất nhiều nhưng cô nhận ra cửa hàng của Chung Hân Nhiên, cũng nhìn thấy rõ ràng cô ta đang ở ngay trong cửa tiệm, đứng quan sát tất cả và cười trên nỗi đau của người khác.
Sau đó cô đã nghĩ đến rất nhiều loại khả năng, lúc ấy có lẽ chỉ cần cô ta nói một câu là có thể tránh được toàn bộ trò hề đó, nhưng cô ta đã không làm điều đó.
Có lẽ, nhiều khi chúng ta nên cảm ơn một số việc chúng ta đã trải qua, để giúp chúng ta có thể nhìn thấu rất nhiều người
Chung Hân Văn bị Thẩm Thần Bằng quấn lấy cả một ngày, liên tục bắt cô gọi điện thoại cho Đồng Hiểu
Thấy Đồng Hiểu nói mình đang ở bên ngoài, thế là Thẩm Thần Bằng được voi đòi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475328/chuong-898.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.